Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 351
Cập nhật lúc: 2024-10-15 07:50:53
Lượt xem: 24
Ninh Viễn Hàng cũng không giấu giếm suy nghĩ của mình, nói thẳng cho xưởng trưởng nghe.
Xưởng trưởng cẩn thận tính toán, phát hiện ra đúng như vậy thật.
Nhà máy máy móc vốn của bọn họ là một xí nghiệp quốc doanh lớn đứng đầu cả nước, lợi nhuận hàng năm cực kỳ khổng lồ, có thể coi là một trong những trụ cột thu thuế lớn nhất của quốc gia.
Nếu không phải do nhà nước nửa bán nửa chạy với mục đích mưu cầu phúc lợi cho người lao động thì có lẽ họ đã không mua được cổ phần của nhà máy với giá rẻ như vậy.
Tức khắc, ánh mắt xưởng trưởng nhìn Ninh Viễn Hàng liền thay đổi.
Từ kính nể biến thành bội phục.
“Vẫn là đầu óc của mấy người trẻ tuổi như các cậu linh hoạt!”
Cảm thán xong, xưởng trưởng xoay người đi luôn, ông còn phải vội vàng về nhà bàn chuyện với vợ, lấy tiền đi mua thêm cổ phần ở xưởng máy móc.
Nhưng khi ông đi tới cửa, lại quay đầu đi về, có chút ngượng ngùng mở miệng nói với Ninh Viễn Hàng: “Cái kia…… Tiểu Ninh à, nhà cậu còn có chút tiền nào không có thể cho chú mượn được không?”
Lấy tiền từ chỗ cọp mẹ nhà mình, thật sự làm làm xưởng trưởng phát run.
So sánh hai bên, ông sẵn sàng bỏ mẹ luôn cái mặt già này, mở miệng nói với Ninh Viễn Hàng.
Đáng tiếc, Ninh Viễn Hàng cũng không có tiền.
“Xưởng trưởng, thật không dám giấu giếm, chỗ tiền này của cháu có một phần là đi mượn từ chỗ của vợ.”
Anh không nói dối, hơn nữa vợ anh cũng thiếu tiền nên chỉ có thể cho anh vay vài nghìn tệ rồi để anh mua cổ phiếu.
Nhìn ra lời của Ninh Viễn Hàng là thật, xưởng trưởng mang theo chút ưu sầu mà thở dài, rũ đầu về nhà.
Chung quy cũng không thể thoát khỏi kiếp này à.
Buổi tối Ninh Viễn Hàng tan tầm về nhà, ngạc nhiên khi phát hiện nhà mình có khách.
Vị khách nhân kia anh không tính quen thuộc cũng không tính xa lạ, có mấy lần đi với vợ thì gặp được hai lần, biết người trước mắt này là bạn cùng phòng của vợ, hiện tại thì là đồng nghiệp của vợ nữa mà thôi.
Người tới đúng là Ngưu Bội Dung, thật ra còn có con gái của cô là Bảo Nhi.
Chỉ là Bảo Nhi đang ở trên lầu trong phòng Tại Tại, hai đứa nhỏ đang chơi cùng nhau, không xuống dưới, cho nên Ninh Viễn Hàng không nhìn thấy.
Vốn dĩ Ngưu Bội Dung cũng không định sang đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-351.html.]
Chỉ là khi họ chia tay, Bảo Nhi đối Tại Tại quyến luyến không rời, làm cô không nhịn được mà cảm tháy đau lòng, nhịn không được liền mở miệng dò hỏi có thể sang Ninh gia chơi một lát được không, tất nhiên đáp án nhận được là được rồi.
Ba của Ngưu Bội Dung là giáo sư đại học, mẹ là giáo viên Cao trung, đều ở thủ đô, nhà cũng không cách Ninh gia xa lắm.
Mười một giờ đêm có xe buýt chạy.
Cho nên cô cũng không sợ muộn mới về, trực tiếp mang theo con gái, theo Tô Hân Nghiên tới Ninh gia.
Mà khi đến nơi, Bảo Nhi đã bị Tại Tại kéo lên phòng chơi với cô bé.
Mà Ngưu Bội Dung đang ngồi trong phòng khách nói chuyện với Tô Hân Nghiên về vấn đề phát hành và bán tạp chí, hai người bàn bạc rất chuyên tâm, cho đến khi Ninh Viễn Hàng về mới đồng thời dừng lại.
“Đã về rồi à, có lẽ tí nữa thì cơm chín, đi tắm rửa thay quần áo đi, thuận tiện kêu bọn nhỏ xuống lầu ăn cơm.” Tô Hân Nghiên sau khi thông báo với chồng xong liền đứng lên, đi vào phòng bếp kiểm tra nồi gà hầm của bản thân.
Hôm nay cô về nhà khá sớm, liền dứt khoát làm cơm, lúc này đang chờ chồng về rồi ăn cơm.
“Được.”
Ninh Viễn Hàng gật đầu lên tiếng, lại đơn giản chào hỏi qua với Ngưu Bội Dung xong thì bước lên lầu.
Việc đầu tiên mỗi khi anh về đến nhà là tắm rửa và thay quần áo.
Ở xưởng máy móc làm việc, thường xuyên phải ra khỏi phòng máy, không thể tránh khỏi một số thứ bẩn thỉu cọ vào, cả vợ và mẹ anh đều thích sạch sẽ, điều này khiến cả hai đều khó chịu, nên thói quen này được hình thành vì lí do này.
Xử lý xong bản thân, anh mang theo một thân thoải mái đi ra, tiện đường đi gõ cửa phòng con gái: “Tại Tại, nên xuống lầu ăn cơm.”
“Con biết rồi ạ!”
Trong phòng truyền ra thanh âm của con gái, Ninh Viễn Hàng nghe thấy, đi tới cửa phòng bên cạnh gõ cửa gọi cậu con trai nhỏ uống ăn cơm.
Sau khi hoản thành nhiệm vụ anh xuống lầu ăn cơm, đi vào phòng bếp nhìn xem hôm nay vợ làm món gì.
Tô Hân Nghiên vừa tắt nồi canh hầm thì thấy chồng bước vào, cô dặn dò: “Em mua một con gà quay, về chặt miếng nhỏ để mấy đứa trẻ dễ ăn hơn”.
“Được.” Ninh Viễn Hàng đi chặt gà quay, một bên chặt thịt gà một bên nói chuyện về việc mua cổ phiếu đã hoàn thành xong với vợ.
Tô Hân Nghiên nghe xong, gật đầu, không nói cái gì.
Chỉ là dưới đáy lòng tính toán, trong nhà còn lại bao nhiêu tiền, chờ tháng sau công ty thu được lợi nhuận, có nên để lại làm phí sinh hoạt cho nhà hay không.
Gây dựng sự nghiệp thì gây dựng sự nghiệp, cô cũng không bao giờ cắt giảm phí ăn mặc của cả nhà.