Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 365
Cập nhật lúc: 2024-10-15 15:04:32
Lượt xem: 15
Cô không nhìn thấy những suy nghĩ của chị y tá trước mắt này, chỉ cảm thấy ánh sáng trên đầu chói mắt đến mức nước mắt sinh lý sắp tràn ra rồi.
Đây là đèn của nhãn hiệu gì, tại sao nó lại sáng như vậy?
Đang miên man suy nghĩ trong đầu, cô chợt nghe thấy giọng nói của mẹ đang có vài phần gấp gáp và lo lắng: “Tại Tại! Tại Tại! Con đang ở nơi nào? Tại Tại!”
“Con ở tại đây!”
Chị y tá vừa lúc bôi xong thuốc lên cằm cho cô xong, Tại Tại lập tức lớn tiếng kêu.
Kết quả mở cằm quá lớn, kéo vết thương, cô đau đớn rít gào không thể nhắm mắt lại, nước mắt sinh lý vừa ngưng tụ trong hốc mắt liền rơi xuống má.
Cho nên lúc Tô Hân Nghiên theo thanh âm vừa vào cửa, liền nhìn thấy con gái bảo bối nhà mình đang khóc, vẻ mắt đáng thương hề hề mà nhìn cô, ủy khuất mà kêu một tiếng: “Mẹ.”
Hiểu lầm lớn rồi!
Trên thực tế Tại Tại không cảm thấy ủy khuất, chỉ sợ vết thương lại kéo đến nên không dám nói quá lớn.
Kết quả hình ảnh này dừng ở trong mắt Tô Hân Nghiên, lại làm người làm mẹ như cô nổ tung tại chỗ.
“Bảo bối, nói cho mẹ biết, là ai khi dễ con?”
Cô ôn nhu ngồi xổm xuống trước mặt con gái, giọng điệu rất nhẹ nhàng, không ai để ý đến nguy hiểm phía sau.
Bởi vì không muốn để con gái thấy một mặt tức giận của bản thân, cho nên Tô Hân Nghiên cố ý ẩn đi tâm tư trên mặt, Tại Tại nhìn không thấu mẹ đang suy nghĩ cái gì, tất nhiên sẽ không hề hay biết mẹ đang hiểu lầm trầm trọng.
Cô chống cằm với chính bàn tay vừa uống thuốc xong, cố gắng dùng những động tác nhỏ nhất để nói với mẹ những câu ngắn gọn.
“Không ai khi dễ con cả, là bạn học ở trường con bị người ta khi dễ, sau đó con cứu người, không cẩn thận nên mới bị thương.”
Tại Tại hoàn toàn không biết với một câu nói ngắn gọn xúc tích có thể trình bày hết mọi chuyện cuả bản thân, mà khi dừng ở trong tai của mẹ, câu này lại hoàn toàn được chuyển sang một ý nghía mới.
Tô Hân Nghiên lại hiểu câu nói của con gái sang một thế giới khác.
Có người bắt nạt bạn học của con gái, mà con gái mình lại thiện lương chính nghĩa, xem chuyện bất bình rút đao tương trợ, kết quả bị những người bắt nạt bạn học đó làm bị thương thành như thế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-365.html.]
Cô vừa nhìn thấy, trên mu bàn tay và cổ tay của đứa trẻ có dấu tay rõ ràng, tất cả đều đã chuyển sang màu xanh tím, điều này cho thấy lúc đó người kia đã dùng lực mạnh như thế nào.
Nói không ai động vào con bé, cô không tin!
Tô Hân Nghiên trong lúc nhất thời càng phẫn nộ .
Nếu không phải cố kỵ bản thân còn đang ở trước mặt con gái, lúc này cô đã sớm trong cơn giận dữ tính toán đi tìm những người bắt bạt con gái báo thù.
Mặc dù cô không phải kiểu người ăn miếng trả miếng, cũng phải khiến đối phương phải trả giá lớn, sau đó thành thật đi xin lỗi con gái cô.
Sao lại đem con gái nhà người ta thành bộ dáng như thế này.
Hơn nữa con gái cô còn đang học vẽ tranh, đôi tay rất trân quý, hiện tại lại bị thương thành như vậy!
Ninh Viễn Hàng theo sát bước chân của vợ tới bệnh viện.
Anh xuống xe, sải bước mà đi vào trong bệnh viện, toàn bộ hành trình gương mặt đều căng chặt, dọc đường đi bởi vì gương mặt và áp suất cực thấp quanh thân, làm người đi qua sợ tới mức sôi nổi trốn tránh.
Không dám tới gần người đàn ông đáng sợ này.
Mục tiêu của Ninh Viễn Hàng là phòng khám của con gái, lại chỉ đứng ở cửa nhìn thoáng qua, sau khi xác định con gái không có việc gì, đã đến gặp nhân viên liên quan để tìm hiểu chi tiết sự việc.
Chuyện này nói đơn giản thì đơn giản, nói phức tạp thì cũng phức tạp.
Bề ngoài là câu chuyện về một bạn học nữ có chút nghịch ngợm, không chịu nổi bị mẹ mắng mỏ nên nhất thời nghĩ quẩn, phẩn nộ mà nhảy lầu nhưng sau đó được Tại Tại cứu sống đi ngang qua thấy việc nghĩa hăng hái làm.
Nhưng nếu thực sự đi điều tra sâu hơn vào vấn đề, có thể thấy rằng nguyên nhân của vấn đề không hề đơn giản.
Đầu tiên, căn cứ vào lời khai của cô gái có ý định nhảy lầu kia, cô cũng không đoạt lấy bạn trai của người ta, cũng không yêu sớm.
Thậm chí cô còn không quen biết gì với bạn học nam kia, cũng không quen biết gì với bạn học nữ kia, còn việc trộm đồ của người ta là một chuyện giả dối hết, hoàn toàn bị vu khống.
Còn khó hiểu hơn chính là, thậm chí cô cũng không biết bản thân sao lại tự nhiên phải chịu cái tai bay vại gió này nữa.
“Cháu nói trong tiết tự học tối của ngày hôm qua, bốn bạn nữ kia không phân biệt đỏ trắng đen mà tự tiện xông vào lục soát cặp sách của cháu, từ bên trong lấy ra một cái đồng hồ, nói là cháu trộm, còn chỉ trích cháu đoạt bạn trai của người ta, hơn nữa còn lớn tiếng nhục mạ cháu phải không?”