Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 395
Cập nhật lúc: 2024-10-16 20:37:04
Lượt xem: 25
“Chào mọi người, tớ tên là Ninh Tại Tại.”
Tại Tại dẫn đầu chào hỏi cùng với các bạn cùng phòng, đối phương cũng vội vàng chào lại cô.
“Chào cậu nha, tớ tên là Tống Giảo.”
Tống Giảo là kiểu cô gái phương Nam điển hình, dáng người nhỏ xinh, tiếng nói mềm mại, mang theo một cổ giọng nói vùng sông nước Giang Nam đặc trưng, diện mạo thanh lệ uyển chuyển, có một nét đẹp cổ điển.
Hiển nhiên cô gái này là người có tính tình tốt, thấy Tại Tại tiến vào, vội sửa sang lại giường nhanh hơn, sau đó bò xuống dưới giúp cô thu dọn bàn học.
“Cảm ơn.” Không có cự tuyệt ý tốt của bạn cùng phòng, Tại Tại lễ phép cảm ơn cô bạn ấy.
Giường ngủ và bàn học ở trong kí túc xá đều giống nhau, là trường học phân phối trước rồi, cũng không tồn tại ai trước tới, là ai có thể chọn được cái giường ngủ tốt.
Đương nhiên, nếu không hài lòng với giường ngủ của bản thân muốn đổi một cái khác thì cũng có thể, tiền đề là phải có người nguyện ý trao đổi với cơ.
Tại Tại được phân đến giường ngủ ở phiá bên trái, ở gần vị trí ban công, giường là kiểu cách giường tủ, bàn học của cô thì nằm ở phía dưới.
Cô cảm thấy vị trí này khá tốt.
Có một cửa sổ kính lớn trên tường hướng ra ban công, nửa cửa ban công bằng kính, với cửa ra vào ký túc xá, ánh sáng trong toàn bộ ký túc xá rất tốt, rất thích hợp cho việc vẽ tranh hàng ngày.
“Ba ba, cô lê giường trải chiếu chăn, ba ba giúp con đặt đồ lên nha.”
Tại Tại bò lên giường của bản thân, học vừa cách làm giống như Tống Giảo vừa rồi, quỳ gối xuống trải lại giường, lau sạch ván giường.
Một kì nghỉ hè ván giường này đã không có ai rửa sạch, đã sớm dính đầy tro bụi, phải lấy giẻ lau ướt lau qua một lần mới tốt, sau đó mới dám trải chiếu chăn ga lên trên.
Đừng nhìn Tại Tại hằng ngày ở nhà được sủng ái rất nhiều, nhưng một khi mà cô đã bắt tay vào làm việc thì lại rất nhanh nhẹn, chỉ trong chốc lát đã lau xong ván giường, sau đó tiếp nhận túi đựng nệm mà ba ba đưa lên, rồi sau đó trải ra.
Cô thích ngủ giường mềm, nên cố ý mang theo hai cái nệm đến đây, nên sau khi trải xong xuôi rồi nằm xuống, rất thoải mái.
Sau khi đặt nệm, trải giường phải kê gối, mền, treo mùng ...
Sau khi làm song việc, chờ khi cô bò xuống, đã sớm ra một thân mồ hôi, có chút thở dốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-395.html.]
Quả nhiên lâu ngày không làm việc.
Nên chỉ vội làm trong chốc lất đã mệt như vậy.
Trong lúc con gái thu dọn giường đệm, Ninh Viễn Hàng cũng không nhàn rỗi.
Anh giúp cô cọ rửa bên trong và bên ngoài tủ quần áo, bàn, ghế, v.v., sau đó lấy quần áo và hành lý khác ra xếp từng cái một, đồng thời cũng giúp xếp những chiếc vali rỗng lên nóc tủ. , giúp tiết kiệm không gian.
Nếu không phải Tống Giảo kịp thời nhắc nhở, nói cô và một cô bạn khác tới trước đã thu dọn xong nhà vệ sinh công cộng rồi, thì có lẽ Ninh Viễn Hàng còn định xắn tay vào giúp bọn họ dọn dẹp rồi.
Dù sao này đối với anh mà nói thì mấy việc này cũng không mệt lắm.
Thấy trên cơ bản đều đã thu dọn xong rồi, Ninh Viễn Hàng liền tính toán rời đi, ở nhà máy anh còn nhiều việc, phải vội trở về tiếp tục làm việc.
Tại Tại cũng biết công việc của ba ba bận rộn, nên không giữ anh lại, trực tiếp đứng dậy đưa ba ba đến cửa kí túc xá.
“Lên đại học cũng không thể thả lỏng, học tập cho thật tốt, ở chung với nhóm bạn cùng phòng phải biết bao dung một chút, đừng nóng nảy lung tung như ở nhà, ở nhà có người chiều con, nhưng ở bên ngoài sẽ không ai chiều con đâu……”
Trước khi chia tay, Ninh Viễn Hàng nhịn không được giống một lão mụ tử tóm lấy con gái luyên thuyên một đống.
Tại Tại bị anh niệm cảm thấy có chút phiền, tay đẩy ba ba, thúc giục anh đi mau: “Được rồi được rồi, con sẽ ngoan ngoãn, nhà máy không phải còn có việc sao? Mau đi đi.”
“Cái con nha đầu thúi này, lớn lên rồi bắt đầu ghét bỏ ba ba hả.”
Ninh Viễn Hàng có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng không có công phu tiếp tục nán lại đây lải nhải nữa.
Anh lấy ví ra, từ bên trong rút ra một chồng tiền, cũng không có con số cụ thể, trực tiếp nhét vào trong tay con gái.
“Lấy đi, cho con làm tiền tiêu vặt, nhớ rõ đừng nói cho mẹ con biết.”
Quá trình này Tại Tại hiểu, động tác của cô thuần thục nhận tiền rồi nhét tiền vào trong túi, gương mặt cười tươi, sau đó lấy tay làm tư thế kéo khóa ở bên miệng.
“Biết biết, tuyệt đối giữ kín như bưng!”
Trước khi Tại Tại vào đại học , Tô Hân Nghiên đã cho cô một cọc tiền làm tiền sinh hoạt, cũng nghiêm lệnh những người trong nhà khác không được phép tiếp tục trộm cho cô tiền tiêu vặt nữa, tính toán thừa dịp trong lúc đại học, rèn luyện năng lực quản lý tài sản của con gái.
Kết quả lúc này mới là ngày đầu tiên, chồng cô đã đi đầu bằng mặt nhưng không bằng lòng.