Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 465
Cập nhật lúc: 2024-10-21 15:34:02
Lượt xem: 24
Thủ đô sân bay.
Tại Tại kéo theo rương hành lý, tự giác đi theo phía sau anh cả cô, ánh mắt lại luôn nhịn không được nhìn về phía đằng sau.
“Đang tìm thằng ba?”
Ninh Hàn chú ý tới hành động liên tiếp của em gái, không cần suy nghĩ nhiều, liền biết cô đang tìm ai.
“Dạ……” Tại Tại lại nhìn bề phía sau thêm một lần nữa, cảm xúc có chút hạ xuống: “Ba ba không phải nói hôm nay anh ba sẽ về sao? Em còn tưởng rằng anh ấy sẽ tới đây đưa em.”
Nếu đổi lại ngày thường, Tại Tại cũng sẽ không có bộ dáng này.
Chỉ là cô cho rằng khoảng thời gian trước anh ba thất tình là do cô hại nên lòng luôn mang áy náy.
Nhưng cố tình Ninh Hiên vì trị liệu vết thương tâm hồn, thậm chí còn không chào hỏi, tự mình đến một nơi xa xôi quay phim, không cho em gái mình có cơ hội nói lời xin lỗi.
Điều này dẫn tới phiền não mấy ngày nay của Tại Tại.
Vốn dĩ tối hôm qua cô nghe ba ba nói hôm nay anh ba sẽ trở về xử lý chút chuyện, lòng tràn đầy chờ mong, kết quả chờ đến khi cô lên máy bay rồi, cũng chưa thấy thân ảnh người này, điều này làm cho Tại Tại càng thêm khổ sở.
“Không có việc gì, chờ sau khi chúng ta trở về lại tìm thằng ba xin lỗi được không? Khi đó khẳng định em ấy đã quay xong phim trở về rồi.” Ninh Hàn không am hiểu muội muội, chỉ có thể khô cằn mà an ủi nàng.
Kết quả vừa dứt lời, liền thấy biểu tình của em gái càng thêm khổ sở, giống như là chỉ giây sau thôi sẽ khóc ngay.
Ninh Hàn: “……”
Anh nên làm cái gì bây giờ?
Còn tốt, người trợ lý mà anh thuê với mức lương cao, đủ thông minh để chuyển hướng sự chú ý của em gái anh chỉ bằng một câu nói .
“Chúng ta nên đi kiểm tra an ninh.”
Nghe thấy nhắc nhở, Tại Tại tự giác lấy lại tinh thần, đứng cuối hàng lặng lẽ chờ kiểm tra an ninh.
Chờ đến khi lên máy bay, cảm xúc của cô đã vững vàng rất nhiều.
Biết trong thời gian ngắn không thể thấy được anh ba, Tại Tại cũng chỉ có thể đem chuyện này đè ở đáy lòng trước, chờ sau khi trở về lại tìm anh trai xin lỗi.
Máy bay lướt nhanh trên đường trượt và lao thẳng lên bầu trời.
Mà cùng lúc đó, Ninh Hiên tay cầm kịch bản, trong hội trường thử giọng tạm thời ở kinh thành, cầm kịch bản trong tay, ngây ngốc nhìn người phụ nữ xinh đẹp sáng sủa, lưng thẳng, vẻ mặt bình tĩnh trước mặt.
"Xin chào mọi người, tôi là người thử giọng thứ mười, Lan Ỷ.”
*
Máy bay đã bay tới Ma Đô, còn chưa đi ra sân bay, Tại Tại là có thể cảm nhận được một loại sự phồn hoa thịnh vượng khác hẳn với Thủ đô.
Nơi này mọi người đều ăn mặc rất thời thượng.
Quần ống loe, áo sơ mi hoa, mì gói cuốn…… Chỉ có những dáng không thể nghĩ ra, không có món nào người dân Ma Đô không dám mặc.
So sánh, rõ ràng Tại Tại từ thủ đô đến đây, lại không khác gì một người nhà quê mới lên thành phố, cái gì nhìn cũng thấy mới lạ, cái gì đều nhìn cũng thấy thú vị, một mặt chưa hiểu việc đời.
Ninh Hàn không hề cảm thấy biểu hiện của em gái mất mặt, nhìn thấy bộ dáng sa sút mất mát trước đây của cô, bây giờ lại có thể vui vẻ như Tiểu yến tử, ngược lại lòng anh tràn đầy vui mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-465.html.]
Quả nhiên, em gái nên vĩnh viễn sống một cách vô ưu vô lòng, vui vẻ hạnh phúc, bộ dáng trước kia, làm anh nhìn thấy là đau lòng.
Đau lòng đến mức hận không thể cầm cái phóng lớn chạy tới khu rừng già tìm cái tên kia, hung hăng làm một trận cho nó hả giận.
Cái thứ hèn hạ đó, đường đường là một thằng đàn ông, thích một cô gái không dám nói ra còn chưa tính, bị người ta cự tuyệt lại sinh ra cái bộ dáng buồn muốn chết đi đó, còn làm hại em gái anh luôn áy náy tự trách, chính là thiếu đánh!
“Anh cả, vali của em rất nặng, anh để em tự cầm đi.”
Khi đến gần cổng sân bay, Tại Tại cuối cùng cũng khôi phục lại từ sự mới lạ khi nhìn thấy Ma Đô.
Cô quay đầu liền thấy cái vali vô cùng nặng của mình được anh cả vác theo, vội chạy chậm trở về muốn tự lấy.
“Không cần, cũng chỉ có tí cân này thôi, không có gì đáng ngại.”
Ninh Hàn giơ tay trốn khỏi tay của em gái, không cho em gái chạm vào vali.
Thái độ anh cả cứng rắn, Tại Tại lại không thể với tới vali của mình, nên chỉ có thể từ bỏ.
Cô quay đầu nhắm vào hai cái cái vali trên tay trợ lý của anh trai.
Nhận thấy được tầm mắt của cô, trợ lý vô cùng khủng hoảng âm thầm nắm chặt hai chiếc vali trong tay, tăng tốc đuổi kịp theo bước chân của Boss.
Nói giỡn, nếu mà anh thật sự để em gái bảo bối của Boss xách một cái gì đó trong tay thôi, ngày mai thứ trên tay anh không phải là tài liệu làm việc nữa mà là một tờ nghỉ việc.
Mới thật vất vả tìm được một công việc lương cao như thế này, trợ lý chỉ muốn ở nơi này làm việc đến chết, làm sao có khả năng tự đi đạp đổ bát cơm của bản thân.
Tại Tại nhìn ra tâm tư của trợ lý: “……”
Cô phát hiện, mặc dù không dựa vào đọc Tâm Thuật, cô đối với tâm tư biểu lộ ở trên mặt của người khác cũng càng thêm nhạy bén.
Chỉ là không thể chuẩn xác đến mức 100% như đọc Tâm Thuật mà thôi.
Bên ngoài sân bay, một chiếc ô tô từ lâu đã được công ty bố trí để đón mọi người.
Tại Tại theo chân anh cả ngồi lên trên xe, có chút tò mò hỏi: “Anh cả, chúng ta tí nữa đi đâu thế? Nhà khách? Khách sạn?”
“Về nhà.” Ninh Hàn ngắn gọn nói.
“Về nhà?” Tại Tại nghi hoặc.
Về cái nhà nào?
Loại thời điểm này, trợ lý nên lên sân khấu, anh yên lặng giúp đỡ Boss giải thích nói: “Ninh tổng trước khi đến đây đã mua một khối đất ở Ma đô rồi, trên đó cũng đã xây dựng xong một căn biệt thự rồi."
Tại Tại: “???”
Thì ra vào thời điểm mà cô không biết, anh cả đã giàu như vậy rồi sao?
Thật hâm mộ làm sao bây giờ?
Cô cũng muốn có được một đống biệt thự thuộc về bản thân, tốt nhất là có thêm một cái hồ bơi, tất cả phòng đều muốn trang trí thành màu sắc đáng yêu của kẹo, tốt nhất có thể có thêm cái xích đu, thiết kế như vậy quá là hoàn mỹ…….
Tại Tại đứng ở trước cửa biệt thự của anh cả, cả người đều khiếp sợ đến ngốc luôn rồi.
Là…… Bởi vì……
Cái biệt thự này……