Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 489
Cập nhật lúc: 2024-10-22 15:45:47
Lượt xem: 14
Cố Diệp Chu cũng không vô nghĩa cùng Ninh Hiên, trực tiếp hỏi: “lần trước tim cậu vô cớ đập nhanh, trên mặt nóng lên những bệnh trạng đó, sau khi hỏi qua bác sĩ Lý, ông ấy nói như thế nào?”
Anh không dám nói bản thân cũng xuất hiện những bệnh trạng đó, chỉ có thể dùng ngữ khí quan tâm của một người bạn thân mà dò hỏi.
Đơn giản Ninh Hiên cũng không sinh ra chút hoài nghi nào, anh thậm chí mang theo tâm lý muốn khoe khoang, đắc ý mà nói: “Ha ha , còn có thể nói như thế nào, người ta tất nhiên là yêu rồi.”
“Yêu rồi?” Cố Diệp Chu nhíu mày.
Cái từ ngữ này đối với anh có chút xa lạ.
“Đúng vậy.” Ninh Hiên còn đang lải nhải lẩm bẩm.
“Chính là…… Cái loại cảm giác mà tôi khó hình dung ra được, dù sao thì cậu chỉ cần biết rằng, khi tôi có cô gái mình thích, mỗi lần tôi vừa nhìn thấy em, tưởng tượng đến em, trái tim đều sẽ đập phanh phanh phanh, không ngừng gia tốc, mặt cũng sẽ đỏ lên theo, đầu óc còn sẽ ngất đi phát ngốc, còn cảm thấy rất vui vẻ, rất ngọt ngào, đây là bệnh trạng của yêu đó. Cậu hiểu chưa?”
“Đó là do dopamine trong cậu tăng vọt dẫn tới hưng phấn quá độ.” Mặt ngoài Cố Diệp Chu nhìn như bình tĩnh nói, nhưng trên thực tế lại rất để bụng nên có một chút luống cuống.
“Ha ha , tôi đã sắp có bạn gái rồi, không muốn nói chuyện cùng với cẩu độc thân như cậu nữa.”
Ninh Hiên còn lâu bị bạn thân dội nước lã, không chỉ có như thế, anh còn trở tay đổ thêm mấy bát cẩu lương về.
Làm xong, anh liền nói một câu: “Ngủ.”
Sau đó dứt khoát lưu loát mà ngắt cuộc thoại, không cho Cố Diệp Chu cơ hội phản kích.
Nghe thấy đầu bên kia điện thoại truyền đến “Tít tít……”, Cố Diệp Chu trầm mặc thật lâu sau.
Cho đến khi đồng hồ chỉ đến số ba, trong phòng mới lâm vào một mảnh hắc ám, rồi truyền đến một giọng nói.
“Mình đây cũng là…… mắc bệnh yêu rồi sao?”
*
Trước khi kì nghỉ hè của Tại Tại kết thúc một tuần, mới nhận được thư ban tổ chức gửi lại đây.
Cô nhận thư từ trong tay người đưa thư xong, lễ phép cảm ơn một tiếng, sau đó mới gấp không chờ nổi, xoay tiến vào nhà, mở thư ra.
Bên trong có hai món đồ.
Một bằng khen chính thức và một thư mời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-489.html.]
Giấy khen có màu hồng da, cúng giống như giấy khen mà các trường tiểu học phát cho học sinh nằm trong top 3, khi mở ra xem, bên trong viết tác phẩm của cô đạt được giải thưởng, ở giữa có gián một tấm ảnh nhỏ, không có gì bất ngờ xảy ra, đó chính là bức 《 thế giới trong mắt tôi 》.
Tác phẩm này, đạt được giải nhất cuộc thi vẽ toàn quốc.
Cũng chính là người thứ nhất!
“A——!”
Vừa nhìn thấy kết quả này, Tại Tại đã cao hứng đến mức ngã trên ghế sô pha lăn lộn, kết quả không chú ý một cái, cả người ngã từ trên ghế sô fa xuống, vui quá hóa buồn.
“Ai da!”
Tại Tại ngã trên mặt đất, bị ngã ngốc rồi, nửa ngày bò không dậy nổi.
Cho đến khi có một đôi trắng trắng nõn mảnh khảnh bước đi một cách vội vàng tiến đến chỗ cô, nâng cô từ trên mặt đất dậy, cô mới chậm rãi hoàn hồn, sau đó đáy mắt bắt đầu xuất hiện nước mắt.
Đây là nước mắt sinh lý do ngã đau rồi.
“Làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái à? Có muốn tới bệnh viện kiểm tra hay không?” Giọng nữ vội vàng vọng ở bên tai, Tại Tại lắc lắc đầu, nói: “Em không có việc gì.”
Lúc này nên thấy may mắn, mặt đất nhà có có trải thảm, mặc dù ngã xuống, Tại Tại cũng chỉ bị đau một chút, lại không bị thương.
Cô lau sạch nước mắt, nhìn về phía người tới: “Chị Bạch, chị đã đến rồi a.”
“Ừm, em đã mời chị nhiều lần như vậy rồi, thì chị cũng phải nên đến chơi một lần chứ.” Bạch Hinh lấy một tờ giấy ăn trên bàn, đưa cho Tại Tại: “Dùng cái này lau đi, đừng dùng tay, tay trực tiếp tiếp xúc với đôi mắt không vệ sinh.”
“Dạ.” Tại Tại lau đi nước mắt trên mặt, nói với Bạch Hinh : “Chị Bạch, chị ở dưới lầu chờ em một lát thôi nha, em lên lầu thay đồ tý em xuống.”
“Được.” Bạch Hinh gật đầu, nhìn theo bóng dáng Tại Tại cộp cộp cộp chạy lên lầu.
Cô gái nhỏ chạy đi rất nhanh, nhìn lên liền biết cô bé không phải ảnh hưởng của cú té vừa rồi.
Cô không nhịn được nở một nụ cười, lúc này mới yên lòng.
Khi nói đến tình bạn giữa Bạch Hinh và Tại Tại, chỉ có thể dùng một câu thần kỳ để đánh giá.
Từ lần tham gia bữa tiệc tối hôm đó, hai người nhất kiến như cố, ngẫu nhiên Tại Tại còn sẽ chạy tới công ty của Bạch Hinh tìm cô chơi, đương nhiên cô gái nhỏ cũng rất hiểu chuyện, lúc tới tìm người cũng phải tìm thời gian không vội, hoặc là thời gian nghỉ ngơi của người ta.
Mà Bạch Hinh cũng rất hoan nghênh Tại Tại.
Cô là kiểu người làm việc tùy tâm, nếu cảm thấy Tại Tại hợp với bản thân mình như vậy, tất nhiên cũng sẽ thích chơi với người bạn nhỏ này.