Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 532
Cập nhật lúc: 2024-10-24 15:18:03
Lượt xem: 13
Cô chào hỏi với mẹ chồng tương lai, cũng xin lỗi vì lần trước đã dấu giếm cô.
“Cháu chào dì Tô, thực xin lỗi, lần trước ngay từ đầu cháu không biết thân phận của dì, sau đó nhìn thấy Tại Tại mới biết được dì là ai, nhưng khi đó cháu và Hàn mới xác nhận quan hệ chưa được lâu, cho nên không muốn nói chuyện này ra cho dì biết, thật sự xin lỗi.”
“Như vậy à, không có việc gì không có việc gì, dì có thể hiểu cho con mà.”
Ai mà không trải qua thời kì tuổi trẻ chứ, Tô Hân Nghiên cũng có thể hiểu cho cách làm trước đó của Bạch Hinh, cho nên trong thời gian ngắn ngủi bỏ qua sự kinh ngạc này, mà không để lại chút khúc mắc nào ở trong lòng.
Thậm trí trong lòng còn vui mừng đó.
Bởi vì trước đó cô đã từng tiếp xúc qua với Bạch Hinh, cho nên cô biết Bạch Hinh là cô gái ưu tú như thế nào.
Có thể nói năng lực và thành tựu của cô gái này có thể không phân cao thấp với con trai cả, càng đáng khâm phục hơn bởi cô là một cô gái dựa vào chính mình cố gắng nỗ lực đạt được thành quả như ngày hôm nay.
Lúc đó cô còn tiếc nuối vì cô gái này đã có bạn trai, không có biện pháp để cô gái này thành con dâu của mình, lúc này khi biết vị bạn trai trong truyền thuyết đó lại chính là con trai cả của mình.
Mà niềm kinh hỉ này, so với việc đập hộp bí ẩn kiếp trước của cô còn kích thích hơn nhiều.
Nhưng mà……
Cái người dám cả gan dấu giếm không báo nào đó thì tội c.h.ế.t có thể miễn nhưng tội sống khó tha.
Tô Hân Nghiên nghiêng mắt nhìn cô con gái đang không dám dòm đâu ra trốn sau lưng anh cả kia, đáy lòng thầm nghĩ: Xong việc quay ra hỏi tội con.
Tại Tại: Có sát khí!
Bạch Hinh nhận được sự hoan nghênh nhiệt tình của toàn Ninh gia.
Ngay cả Ninh Viễn Hàng cũng phải tận lực bày ra một bộ dáng ôn hòa, để tránh mình quá mức nghiêm túc, làm con gái nhà người ta sợ mất.
Ninh Hàng và Ninh Hiên thì chào hỏi lễ phép với người ta xong, thì tự mình đi lo chuyện của mình, rốt cuộc thì anh cả đưa bạn gái về ra mắt ba mẹ không có quan hệ gì tới hai anh em bọn họ.
Tại Tại sau khi vào nhà cảm thấy khu vực bên anh cả và trưởng bối chính là một khu vực có tai họa nặng, không an toàn, vội vàng rút lui đến khu quần chúng ăn dừa với hai anh trai, ngồi một bên nhìn ' lịch sử ra mắt '.
“Cho em ngồi với nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-532.html.]
“Em không thể ngồi ở bên cạnh được à, bên này cũng chưa có ai ngồi này”
Ninh Hiên một bên nhỏ giọng oán giận, một bên dịch thân mình, cho em gái được ngồi cùng với anh hai và anh thì thoái vị
“Em thích ngồi chỗ này đó, thì sao nào?” Tại Tại vô cớ gây rối.
“Ngồi đi ngồi đi, tùy em.” Ninh Hiên hôm nay trở nên ngoan ngoãn bất thường, vậy mà không cãi nhau với em gái.
Thật ra anh cũng là người biết điều.
Hiểu được trường hợp nào thì được làm ẫm ĩ còn trường hợp nào thì không được, nhưng nếu bọn họ dám làm bậy trong cái trường hợp quan trọng như thế này, vậy thứ đang chờ đợi hai anh em không chỉ là sự răn dạy từ trưởng bối, còn có khi có cả thiết quyền từ anh cả.
Ngày hôm qua mới vừa bị thu thập quá một đòn, hôm nay Ninh Hiên không muốn được ăn nữa, anh cũng sợ đau.
Bên này ăn dưa khu ăn dưa ăn đến ngon lành, bên kia Bạch Hinh và các vị trưởng bối của Ninh gia nói chuyện hoà thuận vui vẻ vô cùng.
Cô vốn chính là doanh nhân, am hiểu sâu về việc kết giao, vốn là bởi vì Ninh Hàn, mà đối các trưởng bối yêu ai yêu cả đường đi lối về, còn không phải dễ như trở bàn tay chuyện này.
Cho nên lần đầu hai bên gặp mặt, ấn tượng lẫn nhau đều rất tốt.
Bạch Hinh cảm thấy mỗi người Ninh gia đều rất hòa thuận, tuy nói ba Ninh có chút nghiêm túc, nhưng đó là tính cách vốn dĩ của người ta như vậy rồi, mà thật ra thái độ của chú cũng rất tốt với cô.
Cô có thể nhìn ra sự vừa lòng của chú ấy với cô.
Mà người Ninh gia xem Bạch Hinh, cũng đúng như suy nghĩ của cô, đều rất thích.
Trò chuyện trò chuyện, thấy thời gian không sai biệt lắm, Bạch Hinh quay đầu dùng ánh mắt ý bảo Ninh Hàn, cùng nhau đứng dậy đi lấy quà cô mang tới, tặng cho Ninh gia.
“Bà, chú dì, còn có các em trai em gái, đây là tâm ý nhỏ của con, mọi người nhìn xem có thích hay không.”
“Ai ai, sao con lại mua nhiều đồ vật như vậy? Con cũng quá tiêu pha.” Tô Hân Nghiên nói tới nói lui, nhưng khi nhận được món quà từ Bạch Hinh, nụ cười trên mặt càng tươi hơn.
Bạch Hinh mua cho cô một bộ sườn xám thân dài, còn có nguyên bộ nguyên bộ trang sức trân châu.
Sườn xám là thuần màu trắng, mặt trên có thêu nhiều đóa lan hoa tinh xảo ngọc ngà, vừa lúc rất hợp với khí chất dịu dàng hiền thục của Tô Hân Nghiên .
Cô dường như gấp không chờ nổi mà muốn lên lầu thay đồ.