Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 648
Cập nhật lúc: 2024-10-28 08:16:35
Lượt xem: 6
Thậm chí, vợ anh luôn cố tình xa lánh anh, bộ dáng như thể sẽ rời khỏi anh bất cứ lúc nào.
Điều này làm cho Ninh Hàn có chút bất an và sợ hãi, anh theo bản năng mà nắm chặt lấy tay của Bạch Hinh, há miệng thở dốc, rồi lại không biết nên nói cái gì.
“Không đi, không đi, dì không đi.”
Trong bầu không khí bế tắc này, một giọng sữa đáng yêu vang lên.
Hai vợ chồng đều bị thanh âm này hấp dẫn, đồng thời nhìn về phía Tiểu Tại Tại, lại thấy Tiểu Tại Tại vươn bàn tay béo múp của mình ra đặt lên trên bàn tay của Bạch Hinh, vừa vặn đặt lên bàn tay đang bị Ninh Hàn nắm lấy, vị trí có vẻ như đang trong tư thế 'chộp lấy', nhưng thực ra không có lực gì cả, chỉ là tạo dáng như người lớn thôi.
Nhưng hai khuôn mặt giống nhau, một lớn một nhỏ với biểu cảm giống nhau đến khó hiểu, Bạch Hinh vậy mà lại sinh ra một suy nghĩ kì lại, thật ra Tiểu Tại Tại căn bản không nói chuyện, mà là Ninh Hàn đang muốn giữ cô lại.
Trong lòng cô đột nhiên rung động, nhưng lại không che giấu được nỗi thất vọng đang bắt đầu lây lan.
Bởi vì trong hiện thực, chồng của cô, căn bản chưa từng mở miệng chủ động quan tâm cô, cũng không thấy anh để ý tới cô, chứ nói gì đến chuyện yêu cô.
Trước đây, khi tình yêu còn mặn nồng, Bạch Hinh có thể thuyết phục chính mình, lừa dối bản thân rằng Ninh Hàn chỉ một thẳng nam thôi, không thích nói mấy câu và hành động âu yếm với cô mà thôi, chỉ cần cô chủ động là được rồi.
Dù sao thân là người của thời đại mới, hằng ngày nói một câu ‘ em yêu anh ' cũng rất nhẹ nhàng.
Nhưng năm tháng trôi qua, hai người cũng vì bận rộn công việc ít gặp nhau, xa cách nhau nhiều hơn, quan hệ của họ ngày càng lạnh nhạt, Ninh Hàn thì vẫn vậy, nhưng tình cảm của cô với anh đã bắt đầu lung lay.
Thậm chí còn còn bắt đầu hoài nghi.
Ninh Hàn thật sự đã từng yêu cô sao?
Có thể cuộc hôn nhân của hai người không như cô nghĩ khi yêu nhau, nhưng Ninh Hàn cảm thấy cô thích hợp làm vợ anh, tình cờ cô lại có ấn tượng tốt với anh nên mới đồng ý lời cầu hôn của anh.
Khả năng khi cô đến cái tuổi này rồi, con trai cũng đã vào đại học, còn rối rắm mấy vấn đề này, thì quả thực là một chuyện thật là nực cười, nhưng Bạch Hinh lại là một người có tính tình thẳng thắn, cô không muốn sống nửa đời còn lại này một cách mơ hồ.
Cho nên, hiện tại cô cần nghĩ một câu trả lời chắc chắn.
Nếu là cô tự mình đa tình, vậy cô có thể buông tay, tiêu sái rời đi, nếu không phải, như vậy cô cũng yêu cầu suy xét một chút, có phải nên thay đổi phương thức ở chung giữa hai vợ chồng bọn họ một chút hay không.
Ít nhất nêu có một chút hiểu lầm thì có thể ngay lập tức cởi bỏ.
Trong lòng suy nghĩ rất nhiều, nhưng thực tế thì nó chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn.
Bạch Hinh cảm thấy cái bàn tay to đang nắm lấy bàn tay của mình kia thật ấm áp, giống như bị bị bỏng vậy, theo bản năng mà muốn rút về tay, lại bị đối phương nắm chặt hơn.
Cô ngước mắt lên và bắt gặp đôi mắt đen và sâu của chồng mình, vừa muốn nhắc nhở anh rằng ở đây vẫn còn có một đứa bé, lại thấy Tiểu Tại Tại lập tức nâng tay nhỏ lên che lại hai mắt của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-648.html.]
Bạch Hinh: “……”
Đứa nhỏ này thành tinh rồi à?
Thật ra không phải thành tinh, mà là Tiểu Tại Tại đã được mẹ dạy, nếu như nhìn thấy một nam một nữ ghé nào nhau, hơn nữa còn cách nhau rất gần, phải che mắt lại, không được nhìn.
Lúc này Ninh Hàn và Bạch Hinh chỉ cách nhau có mỗi một Tiểu Tại Tại, đã rất gần, Tiểu Tại Tại tất nhiên sẽ nghe lời mẹ, che mắt lại.
Không chỉ có Bạch Hinh, Ninh Hàn cũng chú ý động tác nhỏ này của em gái.
Anh tức khắc vừa bực mình vừa buồn cười, không nhịn được đè bàn tay to lên cái đầu nhỏ của bé, hung hăng xoa vài cái.
Bày tay của Ninh Hàn to rộng, năm ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, đầu Tiểu Tại Tại dư lại bé, trực tiếp bị cả bàn tay to này bao trùm lấy, dù có giãy giụa cũng không thoát được.
“Anh trai đừng sờ nữa, buông Tại Tại ra……”
Giọng sữa đáng yêu ủy khuất vô cùng.
Hình ảnh lấy mạnh hiếp yếu này làm trướng mắt người ngồi cạnh, Bạch Hinh nhíu mày bắt đầu tức giận, trực tiếp duỗi tay, đánh lên mu bàn tay ' quái ác ' của người nào đó.
Đồng thời quở trách anh: "Làm gì có ai bắt nạt trẻ con như anh? Đã quên mất vừa rồi con bé khóc thảm như thế nào rồi à? Em nói cho anh biết, vất vả lắm em mới dỗ được Tại Tại, nếu mà anh còn dám làm con bé khóc nữa, thì tự đi mà dỗ lấy, em mặc kệ.”
Câu uy h.i.ế.p này vậy mà khó lường, Ninh Hàn lập tức rút tay lại, vô tội chớp mắt nhìn Bạch Hinh, làm bộ bản thân vừa rồi chả làm cái gì cả.
Bạch Hinh: “……”
Đột…… Đột nhiên cảm thấy sao người đàn ông này lại đáng yêu thế nhỉ?
Lắc đầu, xua đuổi cái suy nghĩ đáng sợ này đi, Bạch Hinh cho rằng bản thân dậy sớm quá, tinh thần có vấn đề nên mới sinh ra ảo giác.
Cô trực tiếp đứng dậy ôm Tiểu Tại Tại theo, đi vào trong phòng ngủ vừa đi vừa ngáp, nói: “Em mệt rồi, đưa bé đi ngủ một lát, chốc nữa anh đến cửa hàng chuyên dụng dành cho mẹ và bẹ mua một vài thứ cho trẻ con hai tuổi.”
Mấy món đồ mà Bạch Hinh mua trước khi đến đây đều không đủ, nếu thật sự chuẩn bị chăm bé, cũng phải chuẩn bị thật kí càng.
“Anh đã biết, em…… nghỉ ngơi cho thật tốt.”
Giọng nói không được tự nhiên của Ninh Hàn từ sau lưng truyền đến, Bạch Hinh nghe vậy dừng một chút, lại tiếp tục đi về phía trước : “Ừm.”
“Dì.”
“Gọi chị dâu, nếu không gọi chị cũng được.”
Cô và Ninh Hàn là vợ chồng, tiểu gia hỏa gọi Ninh Hàn là anh cả rồi quay ra gọi cô là dì, thế thì cô hơn chồng một bậc à?