Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 663
Cập nhật lúc: 2024-10-28 14:57:10
Lượt xem: 9
Đồ trong phòng vệ sinh của Ninh Hàng đều là đồ chuyên môn định chế, bồn rửa tay tương đối thấp, thích hợp cho người ngồi trên xe lăn.
Đầu tiên, anh cầm bàn chải đánh răng và cốc nước súc miệng lên, nhưng không biết anh nghĩ gì lại dừng lại, đặt chúng quay trở lại vị trí ban đầu, rồi quay người điều khiển xe lăn lùi lại một chút, vòng một tay ôm gấu trúc con trong tay để tránh cho bé bị ngã, sau đó đưa tay kia ra, mở cửa tủ dưới bồn rửa và lấy ra một bàn chải đánh răng chưa bóc và một loại kem đánh răng mới.
Bàn chải đánh răng cùng cốc súc miệng đều thuần trắng.
Ngoài những đồ dùng vệ sinh này ra, thực tế, hầu hết đồ dùng hàng ngày của Ninh Hàng đều có màu sắc đơn giản, anh không thích món đồ có in nhiều hoa văn.
“Tại Tại có thể tự đánh răng được không?”
Ninh Hàng mới vừa hỏi xong, nhìn qua gương thấy tiểu gia hỏa trong vòng tay mình đã nhe và để lộ ra hàm răng sữa nhỏ bé trắng trẻo, là anh đã biết đáp án.
Bé không biết.
Cũng như dự đoán.
Ninh Hàng không hề có cảm giác kinh ngạc mà bình tĩnh lấy bàn chải đáng răng mới ra rửa lại một chút sao đó bôi kem đánh răng lên trên, rồi giúp em gái đánh răng.
Động tác của anh khá mềm nhẹ, cũng rất tinh tế, trong lúc vệ sinh khoang miệng giúp em, cũng không để chân tay vụng về mà làm đau bé , cho nên tiểu gia hỏa cũng ngoan ngoãn phối hợp với anh trong cả hành trình.
Sau khi đánh xong hàm trên và hàm dưới, làm để cho bé ngậm một hớp nước, lại bảo bé nhổ ra.
Vất vả đáng răng cho bé xong, Ninh Hàng cũng vệ sinh răng cho bản thân, rồi lấy sửa rửa mặt ra vệ sinh da mặt cho hai anh em.
Với gương mặt bị ướt dầm dề, trên đó còn có cả bọt khí, Tiểu Tại Tại đột nhiên cười rộ lên, bộ dáng trông rất vui vẻ.
Ninh Hàng cầm lấy khăn lau mặt cho bé, thuận miệng hỏi: “Đang cười cái gì đó?”
“Thích, Tại Tại thích anh hai.”
Câu nói này của Tiểu Tại Tại dường như làm tăng chút nhiệt độ cho trái tim lạnh lẽo của Ninh Hàng.
Ninh Hàng ngừng lại, trong đôi mắt đen và lạnh hiện lên một màu ấm áp, anh ném khăn giấy ướt vào thùng rác, lấy một lọ kem dưỡng da trẻ em trên giá lau mặt cho em gái.
Nhưng mà....
Lọ kem dưỡng da này từ đâu mà ra?
Đột nhiên ý thức được cái gì, Ninh Hàng cúi đầu hỏi: “Tại Tại, quần áo trên người em là ai mua cho?”
“Anh trai.” Tiểu Tại Tại không chút do dự nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-663.html.]
“Là anh trai nào? Lão tam?” Lão đại sẽ không phải là người làm ra chuyện nhàm chán như vậy.
“Dạ.” Em bé gấu trúc gật đầu.
Ninh Hàng: “……” Được lắm.
“Anh hai?”
Đột nhiên cảm thấy trên vẻ mặt vô cảm của anh hai có trăm triệu điểm đáng sợ, bản năng cảm nhận nguy hiểm của trẻ con trỗi dậy, Tiểu Tại Tại cảnh giác nâng mặt nhỏ lên, sau đó đã bị ấn đi xuống.
“Không có việc gì.” Ninh Hàng xoa cái cái tai xù của em bé gấu trúc.
Anh ta điều khiển xe lăn và bước ra khỏi cửa với tốc độ trung bình, bảo với dì bảo mẫu chuẩn bị cơm sáng.
Biết cả nhà sẽ về nhà cũ ở, Bạch Hinh từ sáng sớm đã thông báo với dì bảo mẫu đến đây.
Cả nhà bọn họ đều biết nấu cơm, nhưng trình độ đều ở một mức nhất định.
—— ăn vào không c.h.ế.t người.
Cho nên vì chiêu đãi cho cái dạ dày của bản thân, trước khi về nhà cũ, bọn họ sẽ gọi điện nhờ bảo mẫu hoặc là đầu bếp đến nấu cơm chuẩn bị thức ăn.
Nhà cũ Ninh gia nói là nhà cũ, nhưng thật ra là Ninh Viễn Hàng sau khi có tiền thì mua một căn tứ hợp viện ở thủ đô, căn nhà cũ thực sự của Ninh gia ở dưới quên kia, có khả năng đã đã bị trưng thu, thành một căn nhà được chính phủ giữ lại.
Bởi vì nguyên nhân Ninh Hàng hàng năm ngồi xe lăn, nhiều nơi trong nhà vốn dĩ có ngưỡng cửa hoặc cầu thang đều bị dọn sạch, hoặc làm thêm một cái dốc để anh đi lại dễ dàng hơn.
Lúc này, anh ngồi trên xe lăn đang ôm em gái dần dần đi xuống phòng khách Ninh gia, , vừa đi ra ngoài liền phát hiện một người đang lén lút đứng sau chiếc bình cổ khổng lồ cao bằng một người .
Ánh mắt Ninh Hàng lạnh lẽo nhìn lướt qua hướng đó, lạnh giọng nói: “Ra đi.”
Bóng dáng len lén kia run lên một hồi, ngay sau đó dò ra nửa mặt từ sau bình hoa cổ, cố gắng nở một nụ cười ra vẻ chột dạ lấy lòng với Ninh Hàng: “Chúc anh hai có một buổi sáng tốt lành.”
Người này không ai khác chính là Ninh Hiên đã đột ngột làm ra chuyện ‘ trái với lương tâm ’ vào tối hôm qua.
“Ừm.” Vẻ mặt Ninh Hàng không thay đổi, anh điều khiển xe lăn trực tiếp đi qua trước mặt em trai mình.
Tiểu Tại Tại ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Ninh Hiên.
Sau khi nhìn thấy anh hai đi qua, người này đã thở dài nhẹ nhõm một hơi, đáy mắt không nhịn được hiện lên một tia đồng tình.
Anh ba vui vẻ sớm quá rồi.