Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 717
Cập nhật lúc: 2024-10-30 09:34:50
Lượt xem: 10
Tất cả những bức ảnh và video đó đều được lưu lại, nhưng chỉ lưu chuyển ở trong nhóm chat gia đình, hoặc là mọi người trong nhà lén lút giữ lại, cũng không để xuất hiện ở trong vòng kết nối.
Không biết vì cái gì, dù cho Tiểu Tại Tại đã tham gia một gameshow truyền hình nổi tiếng cùng với Ninh Hiên, bọn họ cũng đã biết được lai lịch của bé, nhưng vẫn theo bản năng muốn bảo vệ sự tồn tại của bé.
Có thể là sợ hãi, sợ một ngày nào đó bé sẽ phải rời đi.
Bữa tối, cả nhà tụ tập ở trong phòng bệnh Ninh Hàng để ăn, sau khi ăn xong mới là tiết mục ăn bánh kem mà Tiểu Tại Tại chờ mong nhất.
Bạch Hinh đang cắt bánh kem, Tiểu Tại Tại thì lẽo đẽo ở trước mắt, dùng cả tay và chân đỡ lấy bàn, nhón mũi chân lên, nãi thanh nãi khí hỏi: “Chị ơi, anh hai có thể…… Ăn bánh kem được không?”
Người bị bệnh yêu cầu ăn kiêng, việc này mẹ đã từng nói, Tiểu Tại Tại nhớ rõ, cho nên bé không chắc chắn rằng anh hai còn đang nằm trên giường bệnh có thể ăn bánh kem được không.
“Ăn một ít thì vẫn có thể.” Bạch Hinh nói.
Ninh Hàng phẫu thuật ở chân chứ không ở bụng, thật ra không có quá nhiều thứ phải tránh, nhưng dù ăn cái gì thì vẫn có thể ăn có chừng mực.
Tiểu Tại Tại không hiểu những tri thức ở sau đó, bé chỉ biết rằng anh hai có thể ăn —— bánh kem siêu ngon, khẳng định cũng sẽ vui vẻ.
Giống như bé mỗi khi ăn đồ ngọt vậy, mỗi lần ăn đều sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Chờ Bạch Hinh cắt xong một miếng bánh và đặt lên đĩa, Tiểu Tại Tại nóng lòng đưa tay ra nói: “Cho Tại Tại đi, Tại Tại lấy.”
Cho rằng bé muốn ăn bánh kem, Bạch Hinh trực tiếp đưa cho bé miếng bánh đã được đặt lên trên đĩa, nhân tiện đưa cho cô một cái nĩa nhỏ bằng nhựa màu hồng.
Kết quả tiểu gia hỏa bưng bánh kem, quay đầu đưa đến trước mặt Ninh Hàng.
“Anh hai ăn bánh kem.” Siêu lớn tiếng.
Ninh Hàng muốn không nghe thấy đều cũng không được.
Anh kẹp bookmark vào trang vừa xem được nửa chừng, sau đó đóng sách lại và đặt nó sang một bên, lúc này mới nhẹ nhàng nhận lấy chiếc bánh mà em gái anh đã đích thân lấy cho.
“Cảm ơn Tại Tại.”
“Không cần khách khí!” Tiểu Tại Tại cười ngọt ngào với anh hai, sau đó quay lại, bưng lên lại một phần bánh kem, đi mời ba ba ăn, ngay sau đó là anh cả, anh ba, cháu trai lớn.
Cuối cùng còn dư lại hai phần, trong đó phần lớn hơn đã được bưng lên, đưa tới trước mặt Bạch Hinh.
Bạch Hinh đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó có chút cảm động.
Tuy rằng cô vì bảo dưỡng dáng dấp, mà cố tình cắt giảm đồ ngọt, nhưng cô bạn nhỏ lại không hiểu được việc này, bé chỉ biết phần bánh lớn hơn là tốt, mà đồ tốt phải chia sẻ cho người bé thích, chỉ đơn giản như vậy.
“Cảm ơn Tại Tại, nhưng mà khối bánh kem này quá lớn, chị ăn không hết, em ăn đi, chị ăn khối nhỏ này được rồi.”
Bạch Hinh tự nhiên không có khả năng lấy đi phần bánh kem lớn của Tiểu Tại Tại, tìm cớ dỗ bé ăn.
Tiểu Tại Tại có thể nhìn ra Bạch Hinh đã dỗ dành bé, nhưng bé cũng biết Bạch Hinh thật sự không thích ăn nhiều đồ ngọt, đặc biệt là bánh kem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-717.html.]
Cho nên sau khi xác định cô thực sự không muốn ăn phần bánh lớn, bé mới không kiên trì đưa phần bánh kem lớn hơn cho Bạch Hinh ăn.
Chính mình ăn luôn!
Đừng nhìn vừa rồi bé ăn không ít cơm, nhưng vẫn khôn lỏi giữ laị không gian để nhét bánh kem vào!
Ăn xong một miếng bánh.
Tiểu Tại Tại thay đổi từ một chú gấu trúc con đáng yêu sạch sẽ, thành một chú gấu trúc con lem luốc.
Ninh Viễn Hàng thấy thế, dứt khoát ôm Tiểu Tại Tại đi vào phòng vệ sinh rửa mặt rửa tay cho bé.
Trên bàn tay nhỏ bé của tiểu gia hỏa còn dính rất nhiều kem, không biết con bé ăn bánh kem như thế nào mà khiến bản thân thành ra như vậy.
Chẳng lẽ là tay không bốc bánh kem?
Vứt bỏ phong đoán vớ vẩn trong đầu, Ninh Viễn Hàng dùng chiếc khăn tắm có thấm nước trong cái cặp sách nhỏ màu hồng, lau mặt cho con gái mình từng chút một, sau đó giúp bé rửa tay.
Rất nhanh chú gấu trúc đáng yêu sạch sẽ đã trở lại.
Tiểu Tại Tại đang rất vui vẻ, sau khi rửa ráy sạch sẽ lại được ba ba bế lên lần nữa, bé còn vui vẻ đưa chân qua lại, tiểu nãi âm tràn ngập chờ mong: “Kẹo bông gòn.”
Mới vừa ăn xong bánh kem, tiểu tham ăn lại bắt đầu nhớ nhung món ngọt khác.
“Không thể.”
Còn may, Ninh Viễn Hàng chính là một vị phụ huynh khá nghiêm khắc.
“Ngày mai chúng ta ăn sau.”
Thôi, nói sớm rồi.
“Ngày mai ăn kẹo bông gòn?” Tiểu Tại Tại sợ ba ba lừa bé, còn vươn bàn tay nhỏ ra, muốn……
“Hắc tay nha.”
Ninh Viễn Hàng: “Không phải là hắc tay, là ngoắc tay, ngoắc.”
Vừa nói anh vừa đưa bàn tay to ra, thỏa mãn yêu cầu nhỏ của con gái, cùng bé kéo câu làm thành ước định.
“Hắc hắc.” Đáng tiếc, dù được thỏa mãn yêu cầu nhưng tiểu gia hỏa vẫn không phát âm đúng.
Khoảng tám giờ tối, ngoại trừ Ninh Hàn định ở lại qua đêm, những người khác đều định rời đi về nhà.
Tiểu Tại Tại bị ba ba ôm vào trong ngực, tinh thần vẫn khá tươi tắn.
Cũng đúng thôi, buổi chiều bé ngủ lâu như vậy, lúc này không buồn ngủ cũng bình thường.