Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 128
Cập nhật lúc: 2024-08-05 09:33:46
Lượt xem: 340
“Sao lại không dám, anh kiểm tra thử xem.”
Chu Văn Phong thật sự không khách khí: “Vậy đọc ‘Chương 1: Trà nổi tiếng từ thời cổ đại đến hiện đại’ đi.”Trương Huệ đọc làu làu không lắp bắp, có thể đọc thuộc lòng từng chữ từ đầu đến cuối.
Chu Văn Phong không tin, chọn một chương cuối cùng, Trương Huệ cũng đọc thuộc hết.
Sau khi chọn mấy chương trong sách trà cũng nhận được kết quả tương tự, Chu Văn Phong thật sự không thể tin được: “Mới có mấy hôm mà, em học thuộc trong bao lâu vậy?”
“Người với người không giống nhau.” Trương Huệ tự hào không thôi.
Chu Văn Phong vỗ đùi: “Chờ về anh sẽ nói với cha, bảo cha anh nhận em làm đồ đệ, tài năng của em mới thích hợp học pha trà.”
Hai cha con nhà họ Trương lắc đầu, xem ra tấm áo của Chu Minh Sơn thật sự không trông cậy được vào Chu Văn Phong.
Nhận được tin tốt như thế, Chu Văn Phong ở lại nhà Trương Huệ một đêm, sáng hôm sau cầm quà Tết nhà họ Trương tặng vui vẻ về nhà.
Chu Văn Phong tự nghĩ, nếu anh ấy mang tin tức tốt như vậy về nhà, có khi cha anh ấy sẽ cho anh ấy một sắc mặt tốt.
Sau khi Chu Văn Phong rời đi, nhà họ Trương cũng nắm chắc trong lòng, đặc biệt là Trương Cao Nghĩa và Trần Lệ Phương.
Người trong nhà đều đi làm, Lưu Lị dẫn Mập Mạp đi mua đồ ăn, ở nhà chỉ có ba người bọn họ.
“Cha mẹ có chuyện muốn nói với con ạ?”
Trương Huệ đã học thuộc lòng sách trà, mấy ngày nay ngồi sưởi ấm đọc sách trong phòng làm việc, thấy cha mẹ cùng nhau đi vào thì có chút kinh ngạc.
“Ừm, có chút chuyện muốn nói với con.”
Vẻ mặt Trần Lệ Phương nghiêm túc: “Con định sang năm nghỉ việc học pha trà thật à?”
“Mẹ, mẹ không thấy quyết tâm của con sao?”
Trần Lệ Phương thở dài, quay đầu nhìn chồng: “Đến lượt ông đấy.”
Trương Cao Nghĩa không dám nhìn vợ, chỉ nói: “Con muốn học thì cha ủng hộ con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-128.html.]
Trương Huệ lộ vẻ vui vẻ.
Thấy cha và con gái đồng lòng, Trần Lệ Phương không còn cố gắng thuyết phục con gái nữa: “Được rồi, con muốn nghỉ việc thì nghỉ, qua năm bụng con cũng to, suốt ngày phải đi bộ đến trường dạy học sinh, mẹ nhìn cũng xót.”
Đúng như lời con gái nói, chờ mùa hè sinh con sẽ phải phân tâm chăm sóc đứa bé, đứa bé lớn hơn chút bọn họ lại phải về thủ đô.
“Lần trước con đã hỏi Thẩm Yến chuyện đổi công việc chưa?”
“Vẫn chưa ạ, cha mẹ không đồng ý thì sao con dám nói bừa.” Trương Huệ chớp lấy cơ hội tỏ vẻ ngoan ngoãn.
Trần Lệ Phương không để mình bị đẩy lòng vòng: “Nếu con đã quyết định thì đừng chậm trễ, giải quyết trong mấy ngày cuối năm này luôn đi.”
“Được, buổi chiều con sẽ đến nhà Thẩm Yến một chuyến.”
“Bảo chị dâu con đi cùng, một mình con ra ngoài mẹ không an tâm.”
“Vâng.”
Giờ ăn trưa, Lưu Lị nghe mẹ chồng nói buổi chiều cùng cô em chồng đi hỏi thăm chuyện đổi công việc thì hơi bất ngờ.
“Mẹ, không phải Tiểu Giang nói qua năm xưởng máy móc sẽ tuyển công nhân sao, hôm qua còn nói kế hoạch tuyển dụng gần như đã hoàn tất, con đi làm công nhân tạm thời chắc chắn không có vấn đề gì, Huệ Huệ không cần đổi việc cho con.”
Trần Lệ Phương không chút biểu cảm: “Chuyện này đã quyết định, nếu thành công thì con đến cửa hàng bách hóa làm việc cũng tốt, lương cao, không phải mệt mỏi như xưởng máy móc.”
Đương nhiên Lưu Lị biết làm việc ở cửa hàng bách hóa thoải mái hơn ở xưởng máy móc, chỉ là trong lòng có chút xấu hổ.
Trương Huệ cười nói: “Chị dâu, chờ sau này chị đi làm ở cửa hàng bách hóa, em muốn mua đồ gì khó mua đều nhờ chị hết đấy.”
“Chắc chắn rồi, chỉ cần em muốn, chị nhất định sẽ tìm cách lấy được cho em.”
Thấy mẹ chồng không vui, Lưu Lị mới yên tâm, nếu đã nói với cô ấy chứng tỏ em chồng và mẹ chồng đã bàn bạc xong.
Hina
Thời tiết lạnh giá, Thẩm Yến cũng không kiên nhẫn đi ra ngoài, nhìn thấy Trương Huệ bụng to đến gặp thì giật nảy mình.
“Nếu muốn tìm tôi nói chuyện thì cứ nhờ người khác nhắn với tôi một tiếng, sao phải tự mình đến thế này?”