Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 315
Cập nhật lúc: 2024-08-07 10:48:37
Lượt xem: 276
Thấy chị dâu Lục lạ mắt, nhân viên trong cửa hàng hỏi cô ấy từ đâu đến.
Nhân viên này nói giọng Bắc Kinh, chị dâu Lục lập tức cảm thấy thân thiết, bắt đầu trò chuyện với người ta.
Nghe nói người nhà bọn họ đến du học, còn là học tiến sĩ, mấy người xung quanh đều kinh ngạc, phải biết sinh viên trong nước đến du học, còn là học tiến sĩ rất hiếm có.
Càng hiếm có hơn là đi du học còn đưa cả người nhà đến, đây không phải là một gia đình bình thường.
Chị dâu Lục khó mà nói chuyện của chủ nhà, trả lời qua loa vài câu, người ta cũng biết ý không hỏi nhiều nữa.
Lúc chị dâu Lục trả tiền rời đi, bà chủ đưa thêm cho cô ấy một cân khoai tây: “Không đáng tiền, xem như chào mừng mọi người tới.”
“Xin cảm ơn, lần sau tôi sẽ quay lại.”
“Được, cảm ơn cô đã quan tâm đến cửa hàng.”
Mua rau xong, chị dâu Lục đi sang quán bên cạnh mua nước tương rồi ngồi xe về.
Trên đường về đi ngang qua một ngôi nhà, nhìn thấy ngoài cửa sổ nhà bọn họ treo hai miếng thịt khô, chị dâu Lục nghĩ nhà bọn họ cũng có thể làm.
Chị dâu Lục trở về nói với Trương Huệ, Trương Huệ lập tức đồng ý.
Không có thịt khô, sẽ mất đi hương vị Tết.
Chị dâu Lục cũng cảm thấy như vậy.
Thế là Trác Gia Vĩ chở chị dâu Lục đến nơi mua thịt, mua năm mươi cân thịt ba chỉ, rất nhiều sườn và móng giò, gà vịt mua tổng cộng sáu con.
Trác Gia Vĩ quả thực chịu phục, người ta đều là nhập gia tùy tục, nhà này lại sống cuộc sống quê nhà ở nước ngoài.
Hai ngày nữa là thời gian gặp mặt, thịt khô trong nhà vừa ướp xong đem phơi.
Gặp mặt và thịt khô không liên quan gì đến nhau, dù sao không thể mang một miếng thịt khô đến gặp mặt, ít nhiều cũng có phần không thích hợp.
Giang Minh Ngạn ra ngoài mua một chai rượu vang đỏ, Trương Huệ lấy một hộp trà từ trong rương.
Trà được đóng gói trong hộp gỗ tinh xảo, trên hộp gỗ bóng loáng khắc ba chữ Núi Mạnh Đỉnh, ngoài ra còn có một chữ Chu đầy tính nghệ thuật, coi như là nhãn hiệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-315.html.]
Đây chính là thứ Hà Khang Hoa tặng làm quà.
“Em còn mang trà theo?”
“Ừm, em nghĩ kiểu gì cũng có dịp cần tặng quà nên mang theo một chút.”
Không chỉ có trà, cô còn mang theo hai ba bộ ấm trà bằng sứ và tử sa, bởi vì không tiện vận chuyển nên bỏ vào không gian.
Giang Minh Ngạn cười nói: “Vậy quà em tặng nhất định sẽ rất được ưa thích.”
“Tại sao?”
“Bởi vì Martina - vợ giáo sư Asman là người Anh, bà ấy rất thích uống trà.”
“Không phải người Anh thích uống hồng trà sao?”
“Bà ấy cũng rất thích trà xanh, anh từng uống trà cùng bọn họ ở nhà giáo sư.”
Asman và Martina đã hơi có tuổi, ban đêm phải đi ngủ sớm nên quyết định gặp mặt vào buổi chiều, ăn qua một chút cơm trưa, Giang Minh Ngạn lái xe chở vợ con đến nhà giáo sư Asman.
Khi bọn họ đến nơi, trước sân nhà giáo sư Asman đã đỗ ba bốn chiếc xe.
Hina
“Sinh viên giáo sư Asman dạy đều giàu như vậy?” Đều có thể tự mua xe.
“Không, những người lái xe tới có thể là sinh viên bản địa, trong số các du học sinh giáo sư Asman dạy chỉ có mình anh mua xe thôi.”
Giang Minh Ngạn đỗ xe, cười nói: “Nhờ phúc của em.”
Khóe miệng Trương Huệ hơi nhếch lên: “Xuống xe đi.”
Hàm Hàm không cần cha mở cửa, tự mở cửa xe nhảy ra, hai anh em Giang Sâm và Giang Phong cũng xuống.
Trương Huệ chỉnh lại b.í.m tóc cho con gái: “Các con vào nhà nhớ chào hỏi người lớn biết chưa? Còn nhớ cách chào hỏi không?”
“Bọn con biết rồi mẹ, tiếng Đức của bọn con rất tốt mà.”
Trong nhà có mấy người, Giang Minh Ngạn bận đi học, Trương Huệ và chị dâu Lục bận lo cơm nước, ba đứa nhỏ không có gì làm, chơi cùng hai cô con gái nhà hàng xóm bên cạnh.
Hầu hết những người sống gần trường học đều là giáo viên và nhân viên công tác khác trong trường, nam chủ nhà hàng xóm bọn họ dạy kinh tế tại trường đại học, lúc mới đến, Trương Huệ mang đồ ăn vặt đến nhà hàng xóm làm quen, đều là những người rất hoà thuận.