Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 317
Cập nhật lúc: 2024-08-07 10:49:07
Lượt xem: 228
Hàm Hàm và Giang Sâm, Giang Phong nghe không hiểu những lời khen ngợi dài dòng này, chỉ như ở nhà bưng chén trà lên nhấp một hớp, không cảm thấy có gì đặc biệt, chỉ là trà thôi, nhà bọn họ còn đầy.
Buổi gặp mặt hôm nay không chỉ có ba đứa nhỏ bọn họ mà còn có bốn đứa trẻ người Đức, Hàm Hàm hướng ngoại, chủ động kết bạn với người ta, cho một cái kẹo sữa thỏ trắng, nhanh chóng trở nên thân thiết.
Hàm Hàm kéo hai đứa em trai qua ngồi bên lò lửa cùng bọn họ, trò chuyện ăn đồ ăn vặt, Hàm Hàm hỏi bọn họ học ở đâu, bọn họ nói học ở trường tiểu học Oster.
Hàm Hàm nói, hai đứa trẻ nhà hàng xóm bọn họ cũng đang học tại trường tiểu học Oster.
Bọn họ kiêu ngạo nói trường tiểu học Oster là trường tiểu học tốt nhất thành phố, chỉ những đứa trẻ thông minh nhất mới được vào học thôi.
Hai anh em Giang Sâm và Giang Phong ngẩng đầu lên, bọn họ cũng muốn đến trường tiểu học Oster học.
Dựa theo độ tuổi nhập học ở Đức, bọn họ vẫn chưa quá lớn để bắt đầu học từ lớp một.
Nhưng với trình độ tiếng Đức của bọn họ, người ta có nhận bọn họ vào không?
Giang Minh Ngạn và Trương Huệ cũng quan tâm chuyện đi học của con, hai ba năm nữa bọn họ mới về, không thể để con ở nhà chơi cả ngày được.
Martina cũng kể cho bọn họ nghe về trường tiểu học Oster, Martina biết một giáo viên ở văn phòng trường, nói có thể giới thiệu giúp.
Trương Huệ lo con nói không tốt, người ta không nhận, Martina nói dù sao cũng là học tiểu học, mặc dù sẽ có những bài đánh giá đơn giản nhưng cũng không quá khó, cộng thêm bọn họ là người nước ngoài, người ta sẽ hiểu cho.
Trương Huệ ngầm hỏi trường này có chào đón học sinh nước ngoài không.
Martina nói: “Một nửa học sinh ở trường tiểu học Oster là học sinh Đức, một nửa đến từ các nước Châu Âu khác, trường tiểu học Oster được coi là bản địa đa nguyên hoá quốc gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-317.html.]
Nói đến đây Trương Huệ hiểu ngay, cho dù thế nào thì trường tiểu học Oster vẫn là lựa chọn tốt nhất để đưa con đi học.
Martina rất quý mến gia đình bọn họ, một tuần sau, bà ấy đặc biệt mời người bạn từ văn phòng trường tiểu học Oster đến nhà uống trà, Giang Minh Ngạn và Trương Huệ lại đưa con đến nhà giáo sư Asman.
Bạn của Martina cũng rất nể mặt, trực tiếp đánh giá ba đứa trẻ tại chỗ.
Không nói về ngôn ngữ, chủ yếu là kiểm tra về toán học, khoa học… tức là một số kiến thức cơ bản thông thường.
Trong nhà có cha làm ngành kỹ thuật, ngày thường ba đứa nhỏ mưa dầm thấm lâu nên biết không ít, chắc chắn không gặp vấn đề gì mà vượt qua bài kiểm tra đầu vào này. Hơn nữa ba đứa nhỏ khiến ông ấy vô cùng kinh ngạc trước khả năng toán học của mình.
Kiểm tra đơn giản xong, ông ấy nói thẳng: “Ba đứa con cô đều có kinh nghiệm đi học, vì bọn chúng nói tiếng Đức không tốt lắm nên tôi đề nghị hai đứa con trai của cô học lớp một, con gái của cô có thể học lớp hai.”
Ba đứa trẻ mừng rỡ không thôi, vội vàng nói cảm ơn thầy giáo.
Thầy giáo cười nói: “Không cần cảm ơn thầy, khi nào khai giảng học kỳ sau, nhà trường sẽ bố trí một giáo viên chuyên môn đến làm kiểm tra cho các em, thầy tin nhất định các em sẽ vượt qua.”
Nghe đến đó, Hàm Hàm hạ quyết tâm phải học tập chăm chỉ để nâng cao trình độ tiếng Đức của mình trước khi bọn họ bắt đầu đi học vào học kỳ tới.
Để cảm ơn Martina đã giới thiệu và lời khuyên chu đáo của bạn bà ấy, bọn họ mang hai hộp trà đến, tặng cho mỗi người một hộp.
“Ôi, Trương Huệ, cô thật hào phóng.” Martina vui vẻ nói: “Tôi nhất định sẽ thưởng thức kĩ cam lộ cô tặng.”
Bạn của Martina không biết cam lộ quý giá đến mức nào, nhưng từ phản ứng của Martina và vẻ ngoài tinh tế của hộp trà, liền biết chắc chắn không phải là đồ bình thường.
Ông ấy cũng cười nhận lấy.
Chuyện học hành của con cái tạm thời đã được giải quyết, cả nhà có thể vui vẻ chuẩn bị đón Tết.
Hina