Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 322
Cập nhật lúc: 2024-08-07 10:50:12
Lượt xem: 317
Một ngày sau khi cả nhà Giang Minh Ngạn rời đi, Hà Trạch Vận trở lại với làn da rám nắng.
“Cái gì, cả nhà dì Trương bạn của mẹ đến đây?” Hà Trạch Vận ảo não: “Sao em lại không gặp được.”
Khoé môi Hà Trạch Duệ hơi cong lên: “Dì Trương cho anh ba hộp trà cam lộ, cho em một hộp đấy.”
“Cho em mỗi một hộp?”
“Hộp kia anh phải tặng giáo sư.”
“Vậy thì tặng đi.” Dù sao hai anh em cũng học chung một giáo sư.
Hà Trạch Vận không uống trà trong tay, trước khi khai giảng một ngày, cậu ta cà lơ phất phơ lái xe tới phố người Hoa tìm một ông chú trùm ở đây.
Xe chạy đến một tòa nhà, cậu ta đá tung cửa, trong phòng tối om, mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc tràn ngập căn phòng.
“A, các chú đều ở đây à.” Hà Trạch Vận ném hộp trà trong tay: “Thằng cháu này, mang cho các chú một hộp đồ tốt.”
“Cái con khỉ nhỏ ngang ngược này, vào trong phải đóng cửa lại chứ.”
“Được rồi.”
Trương Huệ không biết được anh em nhà họ Hà đã cho ai trà mình đưa, bọn họ về đến nhà, giáo sư Asman tới hỏi còn trà nữa không.
Trương Huệ đau đầu thật sự, mặc dù cô mang theo nhiều, nhưng cũng đâu thể coi cô như người bán trà vậy chứ.
Giáo sư Asman lấy một hộp trà từ chỗ Trương Huệ, Trương Huệ và Giang Minh Ngạn đưa: “Chỉ còn hai hộp thôi, để tôi bảo người nhà gửi thêm đã.”
Lúc này gửi đồ từ trong nước rất rắc rối, nhưng Trương Huệ quen Tề Nam, nhờ sự giúp đỡ của đại sứ quán nên hai tháng sau, hộp trà cam lộ núi Mạnh Định mới sản xuất vào mùa xuân năm nay đã đến tay Trương Huệ.
Tề Nam cười nói: “Trà nhà cô rất ngon, đại sứ chúng tôi nói rất có đặc sắc nước ta, nên nhờ sự giúp đỡ của người nhà cô, đại sứ quán chúng tôi cũng muốn một chút, đợi đến cuối năm đãi khách nước ngoài có thể dùng làm quà tặng ra.”
“Vậy thì tốt quá.” Đương nhiên Trương Huệ mong còn không hết, sản lượng của xưởng trà Chu Gia thấp, vốn là để hướng tới thị trường cao cấp.
Tề Nam ngồi xuống trò chuyện một lúc, thấy thời gian không còn sớm mới đứng dậy đi ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-322.html.]
Trương Huệ đưa cô ấy ra ngoài, bảo Trác Gia Vĩ chở cô ấy về.
Sau khi mọi người đi hết, Trương Huệ mới đi mở thư, cha mẹ và cha mẹ chồng, anh cả chị dâu đều viết thư cho bọn họ, Trương Huệ chỉ đọc thư cha mẹ viết, còn thư của cha mẹ chồng để Giang Minh Ngạn mở sau.
Ba đứa nhỏ đi học về, nghe nói ông bà viết thư cho mình thì reo hò vui sướng.
Một lá thư từ nhà giá trị như mười nghìn đồng, Hàm Hàm nước mắt rưng rưng, muốn về nhà.
“Con nhớ ông bà nội.
Con nhớ ông bà ngoại.
Nhớ bác cả, bác gái, cả Thược Thược nữa.”
Ba đứa nhỏ nói một lượt người trong nhà, Giang Minh Ngạn và Trương Huệ ôm các con: “Không lâu nữa đâu, hè năm sau chúng ta về rồi.”
“Còn lâu mới đến năm sau mà.”
“Nhanh thôi.”
Hina
Ngày tháng trôi qua nhanh thật, học kỳ này Trương Huệ lại mời các bạn cùng lớp Hàm Hàm đến làm khách lần nữa, đã sắp đến kỳ nghỉ đông.
Qua nghỉ đông hết mùa xuân, học kỳ kết thúc, lại là mùa hè, hai anh em Hà Trạch Duệ và Hà Trạch Vận tới.
Giang Minh Ngạn tìm giáo sư Asman mượn một chiếc xe, đưa chị dâu Lục và Trác Gia Vĩ đi cùng, bọn họ lái hai chiếc xe đi du lịch.
Đợi đến mùa hè năm sau, Giang Minh Ngạn hoàn thành việc học, cả gia đình thu dọn hành lý chuẩn bị về nước.
Về nước cũng nhờ quan hệ với Tề Nam, khiến bọn họ bớt không ít rắc rối về thủ tục.
Hàm Hàm luôn muốn về nhà, nhưng đến lúc phải về thật thì cô bé lại không nỡ xa các bạn học của mình.
Một ngày trước khi đi, Hàm Hàm mời các bạn học đến nhà chơi lần cuối, lần này cùng bọn họ làm bánh bao, dùng hết tất cả bột mì trong nhà, mọi người cùng nhau giúp đỡ, hấp bánh bao đến trưa.
Thành quả lao động của một buổi sáng đủ cho bọn nhỏ ăn trưa no nê rồi xách thêm túi lớn túi nhỏ về nhà.