Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 60
Cập nhật lúc: 2024-08-03 07:34:58
Lượt xem: 609
Bà nội nói ngọc làm vòng tay là vô tình có được, để có được màu sắc và chất lượng phù hợp với chiếc vòng tay, có lẽ mẹ của Giang Minh Ngạn đã tốn rất nhiều tâm tư.
Chẳng trách Giang Minh Ngạn nói mẹ anh là đại gia, bảo cô ăn đồ ngọt cho ngọt miệng mà dỗ dành lấy nhiều thứ tốt hơn từ bà ấy.
Trong thời đại này, những món quà gặp mặt Trương Huệ nhận được hôm nay rất khó nói với người ngoài. Hàng xóm biết cha mẹ Giang Minh Ngạn đến cầu hôn đều hỏi đã nhận được bao nhiêu lễ hỏi.
Trần Lệ Phương cười thần bí: “Các người đoán xem.”
Người thủ đô tới nhà, chắc chắn sẽ rất nhiều, ít nhất là nhiều hơn con gái của nhà phó xưởng trưởng Viên.
Đó là điều tất nhiên, chắc chắn không thể ít hơn.
Lễ gặp mặt đều là trưởng bối tặng, sau khi trời tối, Giang Minh Ngạn cầm một chiếc rương nhỏ đến tìm Trương Huệ, Trương Kiến Lâm không chút do dự cho anh vào.
Hina
Trương Huệ đang phân loại nhân sâm, suýt nữa bị anh làm giật mình.
Mở hộp ra: “Những thứ này là anh, anh nhờ cha mẹ mang đến cùng, từ nay đều là của em.”
Mắt Trương Huệ lóe lên ánh vàng, những bức tranh chữ này, những món đồ cổ này, mẹ ơi, cuộc sống dưỡng lão về sau được đảm bảo rồi.
Những lời đồn thổi bên ngoài rất đúng, cuộc hôn nhân này của cô thật sự là trèo lên cành cao.
Trưởng bối hai nhà đều đến, ngày cưới nhanh chóng được quyết định, chỉ vài ngày sau, hai mươi bốn tháng tám.
Ngày hôm đó cũng là sinh nhật của Trương Huệ, nhà họ Trương rất hài lòng với ngày này.
Trần Lệ Phương nói riêng với con gái, Tiểu Giang có lòng.
Mẹ của Giang Minh Ngạn là chủ gia đình, cha anh lui xuống thứ hai nhưng vẫn phải đi làm nên không thể ở lại lâu, việc vui phải nhanh chóng tổ chức.
“Theo lý thì nên đính hôn trước rồi mới kết hôn, hiện tại thời gian cấp bách, hy vọng mọi người không để ý.” Phan Lạc Tinh áy náy nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-60.html.]
“Hiện tại đều chủ trương đơn giản hóa mọi chuyện, chúng tôi không để ý nhiều như thế. Hơn nữa đã gần cuối tháng tám, mấy ngày nữa Huệ Huệ sẽ đến trường chuẩn bị khai giảng, kết hôn trước khi bắt đầu năm học cũng tốt.”
Người lớn hai nhà cười nói rồi quyết định ngày tháng, ngày hôm sau nhà họ Giang bắt đầu sắp xếp, mời bao nhiêu bàn khách, chuẩn bị món gì, còn mời cả đầu bếp đến giúp đỡ.
Hai vợ chồng già Giang Trường An và Văn Diễm Thu đã ở huyện Vân Đỉnh hơn mười ngày nên biết mua đồ ở đâu, hai vợ chồng Giang Tùng và Phan Lạc Tinh đều nghe cha mẹ chỉ huy.
Chiều ngày hai mươi ba tháng tám, anh cả của Giang Minh Ngạn là Giang Minh Thăng và chị dâu Tô Đường đến, Giang Minh Ngạn đích thân đến nhà ga đón bọn họ.
“Anh, chị dâu, đi đường vất vả rồi.”
Giang Minh Thăng vẻ mặt mệt mỏi sau chuyến đi, cười nói: “Trên đường kẹt xe, anh và chị dâu em còn tưởng không đến kịp.”
Tô Đường cười hỏi: “Ngày mai kết hôn rồi, hôm nay có thể gặp cô dâu không?”
“Sao lại không được, lát nữa ăn tối xong anh chị tắm rửa thay đồ đi, em sẽ gọi Huệ Huệ tới gặp mọi người.”
“Có được không?”
“Được, hôm trước cậu Huệ Huệ đóng một bộ bàn trang điểm đưa tới, hôm nay lại đóng một cặp tủ năm ngăn đưa tới, lát nữa mang tủ năm ngăn qua, Huệ Huệ cũng sẽ đi.”
Ba người vừa nói chuyện vừa đi ra ngoài nhà ga.
“Cha mẹ gọi điện thoại nói em mua nhà ở đây.”
“Ừm, một cái sân nhỏ, không bằng nhà chúng ta, nhưng cũng đủ ở.”
Tô Đường liếc nhìn cậu em chồng ngày càng tuấn tú, cười nói: “Bây giờ Minh Ngạn thích cười, rất thích cười, đẹp hơn trước đây suốt ngày làm mặt lạnh lùng nhiều.”
“Chị dâu.” Giang Minh Ngạn bất lực.
Tô Đường cười ha ha: “Nhanh lên, chị muốn xem dáng dấp của em dâu quá, bà nội gọi điện thoại về nhà khen em ấy vừa xinh đẹp lại vừa tốt tính, mấy hôm trước mẹ gọi điện thoại về nhà cũng khen luôn miệng, làm chị dâu như chị cũng phải ghen tị.”
Một ngày trước khi kết hôn tốt nhất không nên gặp nhau, ngày hôm đó Tô Đường không gặp Trương Huệ, làn ngày hôm sau đám cưới mới nhìn thấy người, da trắng nõn, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào, mặc một chiếc váy dài, cực kỳ xinh đẹp.