Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 410
Cập nhật lúc: 2024-11-14 13:33:32
Lượt xem: 51
Ông già họ Tiết nhìn màu hốc mắt và môi của ông ta không được bình thường cho lắm, nhưng mà lại không nghĩ quá nhiều, chỉ tưởng rằng ông ta quá mệt mỏi.
Bà già họ Tiết rót cho ông ta một ly nước ấm, đưa cho ông ta uống rồi mới nhẹ nhàng hỏi: “Thằng cả, con định xử lý người phụ nữ kia như thế nào đây?”
Lúc này Văn Thiến giống như cái xác không hồn dựa vào góc tường, tối hôm qua cô ta bị Bành Ngọc Ni hành hạ đến suýt chút nữa đã tắt thở, hai ngày nay lại không ăn cái gì, toàn thân đã mệt mỏi suy yếu đến mức không đứng dậy nổi nữa.
Lúc nãy cô ta cũng nghe được nội dung cuộc cãi vã của nhà họ Tiết, lúc Bành Ngọc Ni đưa ra yêu cầu ly hôn, cô ta cũng không hề vui vẻ chút nào, bởi vì cô ta biết cho dù bọn họ có ly hôn thì Tiết Hải Lâm cũng sẽ không cưới cô ta, sau này nhà họ Tiết chắc chắn sẽ còn nhục nhã cô ta nữa.
Hiện tại cô ta đã không dám hi vọng xa với gì nữa, chỉ ngón trông hai ông bà già nhà họ Tiết và Tiết Hải Lâm có thể nể tình con trai cô ta là m.á.u mủ của nhà họ Tiết, có thể tiếp tục nuôi dạy thằng bé.
Còn chính cô ta, cô ta cũng đã không hi vọng xa vời có thể tiến vào cánh cửa của nhà họ Tiết, càng không dám đặt chân vào cửa nhà họ Tiết.
Thấy bọn họ nói đến chuyện của mình, Văn Thiến gióng lỗ tai lên nghe, muốn nghe xem bọn họ muốn sắp xếp như thế nào.
Nhưng Tiết Hải Lâm lại không cho bọn họ một câu trả lời khẳng định: “Để sau này con lại nói chuyện với Văn Thiến.”
Trong phòng sách trên lầu, Tiết Vĩ Dân và mẹ đang cẩn thận tâm sự với nhau, chủ yếu là hỏi thăm chuyện công việc và chuyện riêng của cha mình.
Chuyện đã đến nước này, Bành Ngọc Ni cũng không giấu diếm nữa, nói hết tất cả mọi chuyện cho gã ta nghe.
“Vĩ Dân, chú út và thím út của con thật sự đã lợi dụng chức quyền để tham ô không ít tiền, còn trắng trợn táo bạo bán công việc, lại còn hợp tác với người bên ngoài để đầu cơ trục lợi nguyên vật liệu.”
“Mấy chuyện này cha của con đều biết, mẹ cũng biết, lúc trước mẹ cũng đã từng khuyên bọn họ đừng làm quá đáng, cho dù có làm thì cũng nên làm bí mật một chút, nhưng bọn họ không nghe lời mẹ khuyên, còn tin chắc rằng cho dù có xảy ra chuyện gì thì cha và chú hai của con cũng sẽ xử lý hết cho bọn họ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-410.html.]
“Còn nữa, không chỉ chú út và thím út của con như thế mà cô và dượng con cũng thế luôn.”
“Thằng em họ lớn Nguyên Hồng của nhà cô con đã bị bọn họ cưng chiều đến sinh tật rồi, mẹ nói một câu hơi khó nghe, hiện tại nó đã vô pháp vô thiên, không chỉ đi giao du với bọn lưu manh côn đồ mà đến mấy thứ kia cũng dám dính vào.”
“Lần trước suýt chút nữa nó đã bị đồn công an bắt, sau khi may mắn chạy thoát nó còn đắc chí, lúc đó mẹ có nói nó mấy câu, cô của con lập tức bao che bảo vệ nó, còn trách mẹ thích lo chuyện bao đồng.”
“Vĩ Dân, tối hôm qua mẹ đã suy nghĩ cẩn thận rồi, mẹ cứ luôn có dự cảm chẳng lành, con cứ cảm giác người đứng ở đằng sau thúc đẩy chuyện này sẽ không bỏ qua cho cha của con, tên kia chắc chắn còn có kế hoạch khác.”
“Lần này bộ đội đột nhiên can thiệp, chắc chắn là do người kia ở phía sau âm thầm thúc đẩy sắp xếp, hiện tại hai vợ chồng chú thím út của con đã bị sụp đổ, có lẽ tiếp theo chính là hai vợ chồng cô của con.”
“Nhà của chúng ta cũng sẽ trốn không thoát, sự tồn tại của hai mẹ con Văn Thiến chính là sai lầm lớn nhất của cha con, những đối thủ của ông ta chắc chắn sẽ bắt lấy cơ hội này.”
“Hiện tại cha của con đã bị con hồ ly tinh dâm đãng kia quyến rũ đến mức mụ mị đầu óc rồi, hoàn toàn không nghĩ đến những chuyện quan trọng khác, cũng không có bất cứ hành động gì khác, càng không suy xét đến tương lai sự nghiệp của ba anh em bọn con, không suy xét đến nhà họ Tiết.”
“Mẹ đã cãi nhau với ông ta, đánh nhau với ông ta, phân tích đạo lý lợi và hại với ông ta, ông ta đều không nghe lọt tai, còn chê mẹ nhiều chuyện.”
“Vĩ Dân, con là một đứa bé thông minh, cũng có tầm nhìn xa trông rộng có lẽ con cũng biết những gì mẹ nói đều là đúng, lát nữa con đi nói chuyện với cha của con đi, con nói, có lẽ ông ta sẽ nghe lọt tai.”
Tiết Vĩ Dân ngồi ở bên cạnh lẳng lặng lắng nghe, chờ bà ta nói xong mởi mở miệng nói: “Mẹ, con biết rồi, con sẽ nói với cha con.”
“Vĩ Dân, con đi nói với cha của con đi, con đừng nhúng tay vào chuyện của chú út thím út con, ông bà nội con muốn lo thì kệ bọn họ, dù sao cuối cùng chú hai của con cũng sẽ giúp bọn họ xử lý hậu quả mà thôi.”
“Chờ giải quyết xong thủ tục ly hôn rồi, bốn mẹ con chúng ta lập tức rời đi, nếu cha của con lại ngu đột xuất đưa ra quyết định sai lầm gì đó, chúng ta lập tức ở kinh đô đăng báo cắt đứt quan hệ với ông ta, tuyệt đối không thể để ông ta và mấy người bà con kéo chân sau của nhà họ Tiết phá hủy sự nghiệp tương lai của con.”