Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 607
Cập nhật lúc: 2024-11-16 20:37:27
Lượt xem: 24
“Linh Lung, sao con lại đến đây?”
Cung Vãn Đường vừa mới uống thuốc xong, có chút mệt rã rời buồn ngủ, là Hàn Tế đi đến mở cửa cho cô.
Thấy mẹ đã ngủ, Cung Linh Lung cũng không đánh thức bà, gọi chú Hàn đi ra bên ngoài nói chuyện, ghét sát vào lỗ tai ông ấy, nói cho ông ấy biết tin tức quan trọng mà cô vừa mới nghe lén được.
“Linh Lung, sao con lại điều tra ra được tin tức chính xác như thế?” Hàn Tế hỏi cô.
“Chú Hàn, con sẽ không trả lời chú vấn đề này, chú chỉ cần biết tin tức con điều tra được là chính xác là được rồi.” Cung Linh Lung cười cười nói.
Hàn Tế nhìn chằm chằm vào cô, cũng không hỏi thêm nữa, nói với cô: “Thật ra cơ hội phóng thích chữa bệnh lần này của ông ta cũng là do lãnh đạo cố ý cho, nếu ông ta lựa chọn con đường này, vậy thì ngày mai chính là tận thế của ông ta. Chuyện sau này mấy đứa không cần nhúng tay vào, cứ ở yên trong nhà chờ kết quả là được rồi.”
“Dạ vâng.”
Cung Linh Lung gật đầu đồng ý, phất tay với ông ấy: “Chú Hàn, vậy tối nay phiền chú bảo vệ mẹ của con, con đi về trước đây.”
“Chú đi gọi điện thoại bảo cảnh vệ viên trong nhà đến đón con.” Hàn Tế không cho cô đi về một mình.
“Chú Hàn, không cần đầu, lúc nãy con đã hẹn trước với cậu cả rồi, cậu sẽ đến đón con.”
Chờ đến khi Cung Linh Lung đi ra cổng bệnh viện thì Cung Thành Tuấn vừa lúc lái xe đến, chờ cô lên xe rồi, ông ấy lập tức đạp chân ga chạy thẳng về phía viện gia thuộc của cục công an.
Cung Linh Lung đầu tiên là nói cho cậu nghe những tin tức mà cô biết được, sau đó hỏi ngược lại chuyện của nhà họ Tiết: “Cậu cả, mấy người Tiết Vĩ Dân có hành động gì không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-607.html.]
“Bành Ngọc Ni về nhà họ Bành quỳ cầu chủ gia giúp đỡ, nhà họ Bành đã đồng ý sẽ đưa ba anh Tiết Vĩ Dân ra kinh đô, còn con cái của Tiết Hải Huy và Tiết Hải Bình thì nhà họ Bành không muốn giúp đỡ.”
“Diêu Mai Đình cũng cầu xin người nhà mẹ đẻ giúp đỡ, chỉ có điều nhà họ Diêu bị Tiết Hải Huy liên lụy, hiện tại đều đã rối loạn thành một nồi cháo, ai nấy đều không tự lo được cho thân mình, bọn họ cũng không thể giúp đỡ được bọn họ.”
“Cậu đã lên kế hoạch hét rồi, chờ nhà họ Bành đưa người ra khỏi kinh đô, sau đó người của cậu sẽ đưa mấy người Tiết Vĩ Dân đến Hồng Kông, đưa bọn họ đến dưới mí mắt của chúng ta, sẽ không cho bọn họ có bất cứ cơ hội xoay người nào nữa.”
Còn con cái của Tiết Hải Huy và Tiết Hải Bình thì hiện tại đều đã bị gãy chân, cơ thể lại còn trúng độc suy sụp, không có công việc và nguồn thu nhập, sau này sẽ chỉ sống quãng đời trong nghèo khó thất vọng và ốm đau.
Ngoài ra còn có hai chị em dâu Bành Ngọc Ni và Diêu Mai Đình nữa, Tiết Hải Huy đã c.h.ế.t rồi, có một số sổ sách cũng phải thanh toán, chuyện sau này đang chờ đợi bọn họ chính là tai ương lao ngục.
Kiếp này cũng không biết hai người bọn họ có còn có thể ra tù được hay không nữa.
Chờ đến khi cô về đến nhà, mẹ chồng và em chồng đều không có ở nhà, trên bàn có một tờ giấy nhắn lại cho bọn họ, bởi vì bọn họ có việc đột xuất cho nên phải về đơn vị tăng ca.
“Linh Lung, con dẫn cậu vào không gian xem thử đi.”
Cung Thành Tuấn đã muốn xem thử không gian truyền thừa mà cô khế ước được từ lâu rồi, lúc trước đã nghe em gái miêu tả một chút, bây giờ muốn đi vào thử trải nghiệm một chút.
Hai cậu cháu cùng nhau đi vào không gian, Cung Thành Tuấn nhìn một bầy heo béo ú ở cách đó không xa đang chạy tới chạy lui, giật mình xong lại nhịn không được bật cười: “Cậu còn tưởng là con chỉ nuôi vài ba con chờ đến khi ăn tết lại g.i.ế.c ăn thịt nữa chứ.”
Bầy heo con này nặng đến ba trăm cân, đều đã đến lúc xuất chuồng, thấy Cung Linh Lung vào đều lập tức nhào về phía cô, vừa đi vừa kêu ụt ịt mãi không ngừng.
“Cậu cả, con nuôi nhiều heo như thế là để mang đi bán, heo hơi không sợ bán không ra, giá cả cũng rất cao, bởi vì hoàn cảnh phát triển đặc biệt trong không gian, cho nên heo phát triển rất nhanh, chỉ cần ba tháng là có thể xuất chuồng bán kiếm tiền rồi.”
“Còn gà vịt và cá là nuôi để tự ăn, trước khi khế ước được không gian, con và mẹ đều sống ở trong nông thôn, bình thường muốn ăn cơm no cũng không được, cơ thể bị suy dinh dưỡng, cho nên mới nuôi một đống gia cầm súc vật trong không gian, thỉnh thoảng lại g.i.ế.c một con hầm ăn, dần dần cơ thể của con và mẹ cũng khỏe mạnh trở lại.