Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 621
Cập nhật lúc: 2024-11-16 20:40:36
Lượt xem: 24
Cung Linh Lung đã quay về thành phố Hán còn không biết chuyện mẹ mình đã mở lòng, lúc này đang đi gặp mặt hai anh em nhà họ Diêu, cô vừa về đến thành phố Hán đã lập tức hẹn ngày gặp bọn họ, chia thành vài đợt bán hết năm sáu mươi con heo trong không gian cho bọn họ, hôm nay là mười con cuối cùng.
Heo mập do chính cô vất vả nuôi lớn, lại là hàng tốt có nguồn gốc từ không gian, cô đương nhiên muốn giữ lại một ít để mình ăn, đã đặt trước với hai anh em nhà họ Diêu một con heo đã được mổ sẵn.
Vì tránh cho người ngoài nghi ngờ, cô đạp xe đạp chạy đi chạy lại vài chuyến mới chở hết số thịt heo kia đi, tăng cho cô nhi viện mà cô hay đến hai mươi cân mỡ heo, mười cân thịt nạc, cũng cắt cho vài lãnh đạo trong văn phòng mỗi người hai ba cân thịt ngon, nói dối là trại nuôi heo trong bộ đội g.i.ế.c heo nên cô mới mua được.
Các lãnh đạo trong đơn vị cũng không lấy không của cô, đều trả tiền lại cho cô, còn mớ rau củ quả thỉnh thoảng cô mang đến một lần thì bọn họ đều không tính tiền khách sáo với cô.
“Linh Lung, mẹ và cậu đã về rồi đây.”
Sáng chủ nhật, Lục Tĩnh Xuyên ăn sáng xong, mượn xe của bộ đội chạy đến ga xe lửa đón mẹ vợ và cậu cả đến.
Cung Linh Lung đang đeo tạp dề ở trong phòng bếp bận rộn làm cơm trưa, nghe được tiếng bà lập tức từ trong phòng bếp đi ra, cười xinh đẹp chào đón: “Mẹ, cậu cả.”
“Linh Lung.”
Hai anh em nhà họ Cung ngồi xe lửa gần hai ngày, sắc mặt đều có chút mệt mỏi.
Thấy hàng xóm xung quanh đều đi ra, Cung Vãn Đường dẫn theo anh cả đi chào hỏi đơn giản với mọi người, chia một đống kẹo sữa Đại Bạch Thỏ cho mấy đứa nhỏ xung quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-621.html.]
Cung Linh Lung dọn dẹp sửa soạn phòng sách từ lâu rồi, nơi này có một cái giường đơn cho cậu cả nằm, xách hành lý vào phòng giúp ông ấy.
“Mẹ, mẹ ở trong nhà tắm đi, con dẫn cậu đi ra nhà tắm tắm rửa.”
Lục Tĩnh Xuyên xách nước ấm đến phòng tắm, lấy đồ dùng vệ sinh cá nhân rồi dẫn cậu đi đến nhà tắm chung trong bộ đội.
Tuy rằng Cung Thành Tuấn đã bốn mươi lăm, bốn mươi sáu tuổi, nhưng lại chăm chút cho cơ thể rất kỹ lưỡng, trông cũng chỉ mới khoảng ba mươi bảy, ba mươi tám tuổi, lại có dáng người cao gầy, gương mặt rất điển trai, khí chất lại hiền hòa nho nhã, vừa mới đến viện gia thuộc của bộ đội đã thu hoạch được vô số ánh mắt nóng rực.
Mấy chị dâu hàng xóm xung quanh đều chạy đến hỏi thăm chuyện của cậu cả, Cung Linh Lung cũng sắp không ứng phó được, cuối cùng đành phải nửa thật nửa giả nói vài câu qua loa lấy lệ cho qua chuyện.
Lần trước trong quá trình cứu viện chống thiên tai động đất, quân khu thành phố Hán đã được lãnh đạo cấp cao khen ngợi, các quân tẩu tự tổ chức thành đội ngũ đi đến chi viện cũng được nhắc đến và khen ngợi.
Sau khi khen ngợi xong, tất cả các quân tẩu đi cứu tế đều được sắp xếp đến căn cứ trồng dược liệu làm việc, mọi người đều là công nhân chính thức.
Mà các quân tẩu ở lại trong nhà phụ trách chăm sóc con nhỏ cũng nhận được cơ hội có việc làm, chỉ có điều bọn họ không phải công nhân chính thức, có thời kỳ thử việc nửa năm, chỉ cần trong nửa năm này bọn họ biểu hiện tốt, không có sai lầm gì, đến lúc đó bọn họ cũng sẽ được chuyển thành công nhân chính thức.
Đối với các quân tẩu mà nói, đây chính là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, bọn họ đã đi làm được mười ngày, mấy đứa nhỏ trong nhà đều đã đi học, mấy đứa nhỏ hơn thì được đưa đến nhà trẻ và trường mẫu giáo trong bộ đội.
Cung Linh Lung vốn dĩ cũng là nhân viên chính phủ, cho nên danh ngạch công việc không có phần của cô, chỉ có giấy khen và giấy chứng nhận vinh dự, hơn nữa còn là do lãnh đạo cấp cao đích thân phê duyệt và trao tặng.
Cung Vãn Đường là người có cống hiến lớn nhất ở khu vực chịu thiên tai, sau đó lại vô tư cống hiến phương thuốc, trên báo đã đăng bài khen ngợi từ lâu. Lãnh đạo cũng không ra mặt sắp xếp vấn đề công việc cho bà, nhưng mà ông D đã tỏ rõ thái độ, chờ một khoảng thời gian nữa sẽ lại đưa ra ngày hẹn để sắp xếp công việc cho bà.