Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 622
Cập nhật lúc: 2024-11-16 20:40:38
Lượt xem: 38
Chờ Cung Thành Tuấn tắm rửa xong đi về, đồ ăn đã được chuẩn bị xong, Cung Linh Lung suy nghĩ đến khẩu vị của cậu cả, cho nên nấu thêm một ít món chưng và hầm có vị nhạt lại đầy chất dinh dưỡng.
Lục Tĩnh Xuyên múc cho mỗi người một chén canh to nói: “Mẹ, chiều nay mẹ đến bệnh viện tái khám lại đi, bình thường cũng đừng làm việc này, nằm trong nhà nghỉ ngơi nhiều vào.
“Không cần đi tái khám, trước khi về mẹ đã đi kiểm tra rồi, bác sĩ nói xương khép lại khá tốt, nghỉ ngơi thêm một đoạn thời gian nữa là sẽ khỏi hẳn.”
“Được rồi, vậy mẹ ở lại trong nhà nghỉ ngơi thêm đi, đừng làm công việc ngoài vườn rau. Bác gái nhà họ Viên và các chị dâu đã giúp nhà mình trồng rau củ mùa đông rồi, chỉ cần thỉnh thoảng đi tưới nước là được, Linh Lung đã tặng quà cảm ơn mọi người rồi.”
Lục Tĩnh Xuyên không cho bà đi làm việc vất vả, cũng không cho Cung Linh Lung xuống ruộng làm việc, mấy chuyện tưới nước bón phân đều là do mình anh nhận thầu, anh còn tranh thủ thời gian đi đốn rất nhiều củi về, trước và sau nhà đều chất đầy củi.
Cung Vãn Đường ở trong nhà nghỉ ngơi, Cung Thành Tuấn không có chuyện gì quan trọng cần phải làm, mỗi ngày đều đưa đón cháu gái đi làm tan ca.
“Linh Lung, con có muốn xử lý bớt một đợt đồ ăn trong không gian không?”
“Muốn chứ.”
Heo trong không gian đều đã được xử lý xong, Cung Linh Lung đã tìm hai anh em nhà họ Diêu đặt hàng đợt heo con tiếp theo, nhanh nhất cũng phải chờ nửa tháng nữa mới có thể đưa đến, hiện tại số lương thực trong không gian đã lên đến gần mười vạn cân, cô đang muốn tìm cậu xử lý giúp cô.
“Sáng nay cậu lại đi sắp xếp, chiều nay lúc con đi làm tìm cớ gì đó đi ra ngoài một chuyến, cậu sẽ cho người bán mớ lương thực này ra ngoài với giá rẻ.”
Trong tay Cung Thành Tuấn có rất nhiều mối quan hệ, cũng có một nhóm cấp dưới đắc lực, mấy thứ như lương thực này nọ là bán đắt hàng nhất.
Thành phố Hán là đầu mối chuyên chở then chốt lớn nhất của trung bộ, giao thông lên phía bắc hoặc xuống phía nam đều rất phát đạt, đi đường bộ hay đường thủy đều cực kỳ phương tiện, cho dù có nhiều vật tư hơn nữa thì cũng có thể vận chuyển đi kịp lúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-622.html.]
Có cậu cả giúp đỡ, Cung Linh Lung cũng đỡ phải tốn công, gật đầu đồng ý ngay: “Dạ được, vậy ba giờ chiều con và cậu gặp nhau ở quảng trường cờ đỏ.”
Sáng sớm Cung Thành Tuấn đi thuê ba cái kho hàng lớn, cô vừa đến lập tức nhét đầy lương thực vào trong, làm xong mấy chuyện này rồi, ông ấy lại dẫn cô đi gặp một cấp dưới đắc lực của mình.
“Linh Lung, đây là cấp dưới đắc lực của cậu, tên là Tôn Cực, cậu ấy lớn hơn con một chút, sau này con có hàng hóa thì cứ liên lạc với cậu ấy, con chỉ cần lo cung ứng hàng hóa là được, chuyện sau đó cứ giao cho cậu ấy đi xử lý.”
Tôn Cực được ông ấy đánh giá cao và khen ngợi như thế, đương nhiên là một người rất thông minh nhanh nhạy, lập tức mở miệng nói chuyện: “Đồng chí Cung, đây là số điện thoại của tôi, sau này nếu có việc gì thì cô có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.”
“Được rồi, tôi có con đường cung cấp hàng hóa đáng tin cậy, có lẽ sau này phải thường xuyên làm phiền anh Tôn rồi.” Cung Linh Lung khách sáo nói.
“Không có gì vất vả cả, đây là chuyện tôi nên làm.”
Tôn Cực đã đi theo bên người Cung Thành Tuấn rất nhiều năm, mấy năm nay cũng luôn cùng ông ấy đi tìm kiếm tung tích của hai mẹ con bọn họ, biết rõ địa vị của bọn họ trong lòng ông ấy.
Giao đợt lương thực này cho anh ấy xử lý, Cung Thành Tuấn lại dẫn cô đến một kho hàng khác, nói với cô: “Linh Lung, cậu đã cho người đi mua sắm mấy ngàn cân hạt giống dược liệu, có bốn năm chục loại. Chuyện trồng dược liệu này thì cậu không hiểu biết gì, chúng ta mang hạt giống về trước, chuyện gieo trồng thì sau này hỏi lại Vãn Đường sau.”
“Dạ vâng.”
Cung Linh Lung thu hồi hạt giống dược liệu đi, lại nhờ cậu mua máy xát gạo về giúp mình, còn đặt hai ba mươi xe than tổ ong, cô dự định trong sáu tháng cuối cùng năm nuôi dưỡng thêm một ít heo dê bò và gia cầm, xây dựng thành một nông trường và vườn rau cỡ lớn, tự cung tự cấp mọi thực phẩm mà người nhà ăn uống.
Mấy chuyện cháu gái nhờ giúp đỡ đều chỉ là chuyện nhỏ, Cung Thành Tuấn vui vẻ đồng ý, ngày hôm sau đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ mà cô yêu cầu, còn đích thân vào không gian phân chia rõ ràng cá khu vực riêng biệt cho cô.
Cung Vãn Đường là một người không thể ngồi yên, ở nhà nghỉ ngơi hai ngày đã lại vào không gian gieo trồng dược liệu giúp cô, hai anh em cùng nhau làm việc, dần dần gieo giống hết toàn bộ số hạt giống dược liệu kia.