Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 636
Cập nhật lúc: 2024-11-18 09:34:35
Lượt xem: 33
Lục Trăn rất lễ phép, đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn chằm chằm vào bụng to của cô, biểu cảm có vẻ vô cùng khoa trương: “Thím, sao bụng của thím to như quả bong bóng vậy? Sắp nổ rồi sao?”
“Con ăn nói bậy bạ cái gì đó.” Lục Tĩnh Nghiêu buồn cười vỗ nhẹ cậu bé.
Chu Lan Cầm từ bên kia xe đi xuống, duỗi tay cưng chiều nhéo nhẹ gương mặt của cháu trai, nói cho cậu bé: “Thím đang mang thai ba em trai em gái, cho nên bụng mới to như vậy đó.”
“Ba đứa em lận à.”
Bạn nhỏ Lục Trăn vươn tay, đếm ba ngón tay, giống như nghĩ đến gì đó, kích động nhảy cẫng lên: “Ha ha, con thắng Thạch Đầu rồi, Thạch Đầu chỉ có hai đứa em, con có đến ba đứa.”
“Trong bụng mẹ con còn có một đứa em nữa, đã có bốn đứa em rồi, sau này sẽ có nhiều hơn nữa, con đếm cũng đếm không hết.” Lục Tĩnh Dương xách quần áo của cậu nhóc, coi cậu bé như món đồ chơi xách cậu bé vào nhà.
“Chú Dương, chú và thím Giang Vận cũng mau sinh em bé đi, sinh cho con ba đứa em trai em gái luôn, sau này con sẽ dẫn bọn nhỏ đi đánh nhau, thành lập Lục gia quân.”
Từ sau khi đính hôn đến bây giờ, mỗi lần cuối tuần được nghỉ Giang Vận đều thường xuyên đến nhà họ Lục, đã chơi thân với Lục Trăn từ lâu rồi, cũng thường xuyên dạy cậu bé chiêu đánh nhau, hiện tại Giang Vận đã thành thần tượng số một của cậu bé.
“A, con học từ ai thế, còn định đi xây dựng Lục gia quân nữa à.” Chu Lan Cầm đỡ con dâu đi theo phía sau.
“Bọn con nghe chuyện xưa trong phát thanh rồi học theo đó.”
Trong lúc bọn họ nói chuyện, mẹ chồng nàng dâu nhà họ Lục từ trong phòng bếp đi ra, bà cụ Lục nhìn thấy cháu dâu, vội vàng chạy chậm đến nói: “Linh Lung, mau lên, con mau ngồi xuống ghế sofa đi.”
“Bà nội, bác gái.” Cung Linh Lung lập tức lên tiếng chào hỏi.
“Ui cha, Linh Lung, bụng con lớn thế rồi sao.”
Vu Phái Dung vội vàng dọn mấy cái ghế bên cạnh ghế sofa ra, cẩn thận đỡ cô ngồi xuống nói: “Con đi chậm thôi, từ từ ngồi xuống.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-636.html.]
Lúc nãy Lý Uyển Thu đang ở trong phòng dọn dẹp, lúc này cũng đi ra, thấy bụng của Cung Linh Lung nhô lên rất cao, nụ cười trên mặt cũng biến thành vẻ lo lắng: “Em dâu, em có ổn không?”
“Chị dâu, bụng em to có hơi đáng sợ thật, nhưng mà cũng còn tạm được, tạm thời không cảm thấy khó chịu chỗ nào hết.”
“May mà sức khỏe của em tốt, người lại cao, nếu không mang thai ba đứa nhỏ như thế sẽ rất vất vả đó.”
Lý Thu Uyển nói xong lập tức đi rót trà cho cô, thấy con trai ở bên cạnh nhảy nhót mãi, tranh thủ cơ hội này dạy dỗ cậu bé: “Lục Trăn, con đừng có nhảy lên người thím đó, con cách xa thím ra.”
“Mẹ, con biết rồi.”
Lục Trăn không nhảy nhót nữa, đi đến vị trí cách Cung Linh Lung chừng nửa mét đứng yên lại, lại thò tay vào túi lấy ra một cây kẹo que cho cô nói: “Thím, con mời thím ăn kẹo.”
“Cảm ơn con.”
Cung Linh Lung cầm lấy cây kẹo que của cậu bé, cũng mở túi xách của mình lấy chocolate cho cậu bé, là một hộp to đùng: “Tiểu đồng chí Lục Trăn, là chocolate mà con thích nè.”
“Woa, nhiều quá.”
Hai mắt Lục Trăn sáng rực lên, ôm lấy hộp chocolate nhào lên người Chu Lan Cầm, vô cùng vui vẻ nói: “Bà hai ơi, con chưa từng ăn loại chocolate này, bà mở ra giúp con đi, con muốn ăn.”
Chu Lan Cầm thấy hộp chocolate này rất đẹp, đoán là đồ ở bên Hồng Kông nói: “Đây là ông ngoại của thím mang từ Hồng Kông về, là chocolate nhập khẩu, đắt lắm đó, một ngày con chỉ được ăn một viên thôi, đừng có ăn sạch trong vòng vài ba ngày đó.”
“Em dâu, đây là do ông ngoại của em mang về cho em, em cứ giữ lại mà ăn.” Lý Thu Uyển vội nói.
“Chị dâu, ông ngoại tặng cho em vài hộp, trong nhà vẫn còn.”
Cung Linh Lung cũng rất thích ăn, vị chocolate này vị rất thuần, những lúc cô thèm ăn cũng sẽ ăn một viên cho đỡ thèm.