Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 653
Cập nhật lúc: 2024-11-18 09:47:24
Lượt xem: 15
Vừa về đến nhà, Lục Tĩnh Xuyên dàn xếp cho bốn mẹ con bọn họ xong, lập tức gọi điện thoại chúc tết và báo tin vui cho những người lớn trong nhà, gọi liên tiếp mười mấy cuộc điện thoại đi ra ngoài.
Cung Linh Lung thì nằm trong phòng ăn canh, mới sáng sớm mợ đã nấu một nồi canh thanh đạm lại bổ dưỡng của người Hồng Kông cho cô, vị ngọt thanh tươi ngon, cô ăn liên tục hai chén to, còn cảm thấy chưa đã thèm: “Mợ nấu canh ăn ngon quá.”
“Linh Lung, trong nồi vẫn còn, mợ lại múc một chén cho con.” Ôn Tuệ Tuyền cầm lấy chén của cô, lại đi ra sau bếp múc canh.
Cung Tĩnh Di ôm bé cả ở bên cạnh đút sữa cho bé uống, cười nói: “Linh Lung, con vừa mới sinh xong, phải ăn nhiều canh thanh đạm ấm áp vào, có thể bổ sung dinh dưỡng lại tăng mạnh sức đề kháng, cũng có thể có nhiều sữa để nuôi con hơn. Chỉ cần con có thể ăn được thì cứ ăn nhiều vào, hiện tại đừng nghĩ đến chuyện giảm cân gì đó.”
“Linh Lung, con đừng cố ý để ý đến chuyện giảm cân, chờ con sinh con xong rồi sẽ từ từ gầy đi thôi, nhưng nhất định đừng có gầy lại thành cây trúc như lúc mới kết hôn” Chu Lan Cầm cảm thấy con gái phải béo một chút mới có phúc, cũng sẽ càng khỏe mạnh hơn.
Cung Linh Lung biết thẩm mỹ của thời đại này khác với tương lai, thật ra cô cũng không cho rằng thẩm mỹ kiểu trắng, cao, ốm kia là đẹp, ngược lại cô càng thích nét đẹp của sự chững chạc và khỏe mạnh hơn, quan niệm có chút giống với thế hệ của mẹ chồng.
“Mẹ, hiện tại cuộc sống tốt thế này, bình thường không chỉ có thể ăn no mà còn ăn đầy đủ dinh dưỡng, con muốn gầy thành gậy trúc thì cũng gầy không nổi.”
Ôn Tuệ Tuyền lại bưng canh vào cho cô, mấy đứa nhỏ Cung Trung Hi cũng đi vào cùng để xem em bé, bốn đôi mắt nhìn tới nhìn lui giữa ba đứa nhỏ đang uống sữa, Cung Tinh Tinh lộ ra vẻ mặt sầu khổ nói: “Ba bé con giống nhau quá, con không phân biệt được đâu là anh đâu là em.”
Lúc vừa mới về đến nhà bọn họ cũng đã xem em bé một lần rồi, nhưng mới đi ra ngoài chơi một vòng đi vào, lại không phân biệt được nữa.
Lục Tĩnh Xuyên mới vừa gọi điện thoại xong đi vào, vừa lúc nghe được những lời này của cô bé, duỗi tay sờ đầu cô bé nói: “Tinh Tinh, em còn có đồ cột tóc không, kiểu đồ cột tóc nhỏ xíu đó?”
“Dạ còn.” Cung Tinh Tinh quay đầu nhìn về phía anh hỏi: “Anh rể, anh muốn cột tóc hả?”
“Đúng vậy, anh muốn cột tóc, em cho anh sáu cái được không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-653.html.]
“Dạ được.” Cung Tinh Tinh đồng ý, sau đó lại hỏi: “Anh rể, anh định cột tóc cho ai vậy?”
“Em lấy cho anh là sẽ biết thôi.”
Chờ cô bé mang theo đủ loại dây thun cột tóc vào phòng, Lục Tĩnh Xuyên ngồi xổm xuống trước người bé cả đầu tiên, thành thạo nắm một nhúm tóc lên, cột cho cậu bé một chùm tóc nhỏ: “Con là bé cả, có một cái chùm tóc xinh xinh.”
“Ha ha ha…” Những người ở bên cạnh đều cười ầm lên.
“Anh rể, để em cột tóc cho bé hai.”
Cung Tinh Tinh cầm hai sợi thun cột tóc, chạy đến trước mặt bà cô, vui vẻ cột tóc cho bé hai đang uống sữa, cột hai chùm tóc nhỏ xíu ở hai bên, trông như hai cái sừng dê xinh xinh.
Nhìn mấy chùm tóc nho nhỏ trên đầu ba đứa con trai cung, Cung Linh Lung cười mãi không ngừng, cười đến rơi cả nước mắt, ngoài miệng còn kêu to: “Trung Hi, con đi tìm cha con lấy máy ảnh lại đây, chụp cho ba bé con vài tấm hình làm kỷ niệm.”
Chờ cậu bé lấy máy ảnh đến, Lục Tĩnh Xuyên khởi động trạng thái cuồng chụp ảnh, ngày hôm qua ở bệnh viện không tiện chụp ảnh, hôm nay về đến nhà, anh đã sắp xếp cho cả nhà cùng nhau chụp ảnh gia đình, Cung Linh Lung cũng được anh ôm vào phòng khách chụp hai ba bức ảnh.
Mới vừa vào phòng nằm xuống xong, cả gia đình nhà họ Lục được hai ông bà cụ dẫn đầu đi đến nhà chúc tết, cũng đến thăm bốn mẹ con Cung Linh Lung luôn.
“Tĩnh Xuyên, Linh Lung, chúc mừng chúc mừng.” Vu Phái Dung dẫn chị em dâu và con gái cháu gái đi vào phòng.
“Bác cả gái, thím, cô, chị dâu, Hiểu Đình…”
Mấy người phụ nữ đều ùa vào phòng, mỗi người đều đưa ba cái bao lì xì làm lễ gặp mặt, không bao lâu sau trên bàn đã chất đầy bao lì xì đỏ rực, Cung Linh Lung cười lần lượt nói lời cảm ơn.