Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 805
Cập nhật lúc: 2024-11-20 14:33:51
Lượt xem: 21
Sáng sớm hôm sau, Lục Tĩnh Xuyên cũng đi đến trường học báo danh, trời còn chưa sáng Cung Linh Lung đã thức dậy nấu đồ ăn sáng, cả gia đình cùng nhau ăn một bữa sáng phong phú, cô lái xe đưa anh đến cổng trường, sau đó dẫn theo ba anh em về đại học Kinh đô đi học.
Ba anh em vừa mới xuất hiện trong trường lập tức còn thu hút ánh nhìn hơn người mẹ xinh đẹp của mình, hôm nay bọn họ đều mặc áo bông mới, đeo cặp sách nhỏ, trông cũng khá ra dáng học sinh.
Cung Linh Lung báo danh chuyên ngành ngôn ngữ F, lại học thêm chuyên ngành ngôn ngữ Y, trình độ tiếng Y kiếp trước của cô rất cao, kiếp này còn có người nhà họ Cung yểm trợ giúp cô, cho nên khi cô xin đăng ký hai chuyên ngành ngôn ngữ, lãnh đạo học viện kiểm tra cho cô xong rồi cũng đồng ý.
Không có quá nhiều học sinh đăng ký chuyên ngành ngôn ngữ F cũng chỉ hơn ba mươi người. Lúc Cung Linh Lung dẫn theo ba đứa nhỏ đến, trong phòng học đã sắp ngồi đầy người rồi.
“Chào mọi người, tôi là sinh viên mới của chuyên ngành ngôn ngữ F, tên là Cung Linh Lung, đây là ba đứa con trai của tôi, chồng tôi là quân nhân, người lớn trong nhà đều đi làm, không có ai để chăm con giúp tôi, tôi chỉ có thể dẫn theo con đến trường.”
“Ba đứa con của tôi rất ngoan, sẽ không làm ồn, tôi đã báo cáo với lãnh đạo trường học và giáo viên rồi, nếu ba đứa nhỏ có làm phiền ảnh hưởng gì đến mọi người, xin mọi người thông cảm một chút.”
Sinh viên có thể thi đậu đại học Kinh đô trên cơ bản đều là người có học thức và lịch sự, cô vừa vào phòng học đã lễ phép giải thích, cô lại là người nhà của quân nhân đáng kính, mọi người đều có thể thông cảm cho sự khó xử của cô, đều đáp trả cô bằng nụ cười đầy thiện ý.
Chỉ có điều ba đứa nhỏ trông có vẻ rất nhỏ, có lẽ chỉ khoảng một hai tuổi, bọn họ có chút nghi ngờ về việc ba đứa nhỏ có thể ngồi yên trong phòng học sao? Lúc bọn họ học tập, mấy đứa nhỏ này có quấy khóc hay không?
Thấy không có người nào phản đối, Cung Linh Lung cười dạy dỗ ba đứa nhỏ: “Các con tự giới thiệu đi.”
“Chào các cô các chú, bọn con là ba anh em sinh ba, con là anh cả Lục Sơ Minh, Lục là đất đai, Sơ là bắt đầu, Minh là tiếng sâm, bọn con vừa tròn một tuổi.”
“Hả? Một tuổi?”
Trong phòng học vang lên tiếng kêu đồng thanh, vô số đôi mắt đều dồn về phía ba đứa nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-805.html.]
“Mùng một tháng một năm nay bọn con vừa tròn một tuổi.”
Lục Trường Khiếu nói tiếp, giọng nói ngọt ngào tự giới thiệu: “Con là anh hai, con tên Lục Trường Khiếu, Trường là dài, Khiếu là gió lạnh rít gào.”
“Con là em út Cung Bồng Trạch, con theo họ Cung của mẹ, Cung là cố cung, Bồng là cỏ cây mọc, Trạch là ánh sáng.”
“Các cô các chú cứ yên tâm, bọn con sẽ thật ngoan, trong lúc học tập sẽ không làm ồn, sẽ ngoan ngoãn ngồi nghe giảng bài, bọn con sẽ học tiếng nước F chung với mẹ, cùng học tập tiến bộ với mọi người.”
Một đồng chí nữ ngồi ở hàng phía trước giơ tay nâng mặt, hai mắt sáng rực kích động: “Ôi má ơi, ngoan quá đi mất.”
“Bạn Cung, ba đứa nhỏ này thật sự chỉ mới một tuổi thôi sao?” Một bạn cùng lớp nam khác cũng hỏi.
“Đúng vậy, bọn họ ra đời vào ngày mùng một tháng một, mới vừa tròn một tuổi không được bao lâu. Ba đứa nhỏ đều khá thông minh, học được cách nói chuyện và đi khá nhanh, từ lúc ba đứa nhỏ còn nhỏ tôi đã dạy bọn nhỏ đọc sách và nghe radio, năng lực biểu đạt ngôn ngữ của ba đứa nhỏ đều khá giỏi.”
Nói chuyện phiếm vài câu với mọi người, Cung Linh Lung nhìn đồng hồ đeo tay, thấy đã sắp đến giờ đi học, vội vàng dẫn theo bọn nhỏ đi đến chỗ ngồi ngồi xuống.
Bàn học mà Lục Tĩnh Xuyên làm cho ba đứa nhỏ đã được dọn đến phòng học, Cung Linh Lung lần lượt bế ba đứa con trai mình lên chỗ ngồi, bỏ cặp sách vào trong ngăn kéo, đặt bình nước, văn phòng phẩm lên trên bàn.
Phía trước bàn học vốn dĩ đã có một người ngồi, là một thanh niên có khí chất hiền hòa thân thiện, lúc này anh ấy chủ động đứng lên nhường chỗ ngồi: “Bạn Cung, cô ngồi ở đây để chăm sóc cho ba đứa nhỏ đi, tôi đổi sang chỗ bên cạnh.”
“Cảm ơn bạn học.” Cung Linh Lung cười cảm ơn.
“Cảm ơn chú.”
Ba anh em cũng đồng thanh nói cảm ơn, thấy mẹ ngồi ở đằng trước bọn họ, Lục Trường Khiếu cười hì hì nói: “Mẹ, sau này bọn con sẽ giám sát việc học tập của mẹ, nếu mẹ dám làm việc riêng, con sẽ lấy chân đá mẹ.”