Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 951
Cập nhật lúc: 2024-11-26 07:10:47
Lượt xem: 19
“Tin tin… Tin tin…”
Cung Linh Lung về nhà, đi ngang qua cửa hàng quốc doanh, vừa lúc nhìn thấy mấy người Thôi Trí Viễn xách theo đồ đạc từ trong cửa hàng đi ra, trong tay năm người đều xách theo đầy đồ, rõ ràng là quà tặng định mang đến cho nhà cô.
“Linh Lung.” Thôi Trí Viễn nhìn thấy cô lập tức cười ngay.
Cung Linh Lung đậu xe ở trước mặt bọn họ, gật đầu chào hỏi hai người lớn nói: “Mau bỏ đồ đạc vào cốp xe, lên xe đi.”
Năm người cất đồ vào cốp rồi lập tức lên xe, Thôi Trí Viễn ngồi ở ghế phụ, Thôi Lan Chi dẫn theo bốn đứa nhỏ chen chúc ngồi ở hàng ghế phía sau, vừa ngồi xuống đã hỏi ngay: “Linh Lung, lúc nãy con đi ra ngoài làm việc sao?”
“Tôi đến đại viện tặng một vài thứ.”
Cung Linh Lung đạp chân ga xuất phát, hỏi một câu: “Mấy người có nghe nói chuyện của Thôi Mẫn Chi chưa?”
“Chuyện gì?” Mấy người Thôi Trí Viễn cũng không biết chuyện này.
Thấy bọn họ đều không biết chuyện này, Cung Linh Lung nói chuyện Tống Thao mới vừa kể ngày hôm nay cho bọn họ biết: “Tối hôm trước, Thôi Mẫn Chi cướp tiền của Thôi Phán Nhi, cướp năm mười đồng, đây là tiền do cô ấy tự buôn bán kiếm được, còn đẩy cô ấy ngã bị thương cánh tay nữa. Thôi Văn Đống tức giận báo công an, Thôi Mẫn Chi bị bắt đi giáo dục, nghe nói là bị phạt đi quét dọn nhà vệ sinh công cộng mười ngày.”
“Đối với bà ta mà nói, mười ngày nay cũng không đau không ngứa, tốt nhất là nên để cho bà ta đi quét dọn vệ sinh công cộng mười năm.” Thôi Trí Viễn chẳng có chút hảo cảm nào với cô em gái lớn này.
Thôi Lan Chi lười đi nói đến mấy chuyện phiền phức của nhà mẹ đẻ, trực tiếp chuyển sang đề tài khác: “Linh Lung, trong xe của con vừa mới đựng cái gì thế? Mùi là lạ, cảm giác như vừa thơm vừa thối.”
“Sầu riêng.”
Lúc nãy Cung Linh Lung mới vừa ăn xong, cô dùng một tay nắm vô lăng, tay còn lại đưa sầu riêng đặt trong hộp còn chưa ăn cho bọn họ nói: “Con mới vừa đến đại viện đưa trái cây, ông nội khui một quả sầu riêng, cho con hai múi để ăn dọc đường, con mới ăn một múi thôi, mọi người cũng ăn thử xem đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-951.html.]
Ngoại trừ Thôi Trí Viễn, những người đều chưa từng ăn qua sầu riêng, Thôi Tư Vi nhích lại gần ngửi thử, chỉ mới hít một hơi đã bụm miệng lại: “Ọe.”
Những người khác: “…”
Thôi Trí Viễn cong môi bật cười: “Tư Vi, chắc là con giống cha, không thích mùi này rồi, con đừng ăn, nôn trong xe sẽ bẩn lắm.”
“Ừm, Linh Lung, hay là con ăn đi.” Thôi Lan Chi không dám nếm thử.
“Mỗi người bẻ một miếng nếm thử đi, sầu riêng rất dinh dưỡng, là trái cây nhiệt đới rất hiếm gặp được ở kinh đô.”
“Vị của trái cây này khá độc đáo, có người cảm thấy nó rất thơm, ăn mãi không ngán, có người lại cảm thấy nó rất thối, không thể nuốt được dù chỉ là một miếng nhỏ.”
“Con thì không giống hai cha con bọn họ, con có thể ăn một lèo hết một trái, anh Tĩnh và ba anh em ăn còn khỏe hơn con, tối hôm qua anh Tĩnh ăn hơi nhiều, nóng đến mức chảy m.á.u mũi.”
Cô còn giấu một vài chuyện không nói, tối hôm qua Lục Tĩnh Xuyên tràn ngập hỏa lực, phát tiết trên người cô ba tiếng đồng hồ, lăn lộn đến mức toàn thân cô phát run, khúc sau đó cô gần như là bỏ trốn chui vào trong không gian.
Nếu không phải tối hôm qua cô ở trong không gian nghỉ ngơi giảm bớt mệt mỏi, sáng nay chắc chắn sẽ không bò dậy nổi, cho nên hôm nay cô còn đặt ra quy định kỹ càng về việc ăn sầu riêng.
Ba mẹ con Thôi Lan Chi đều bẻ thử một miếng ăn thử, Thôi Tư Vi cũng xé xuống một miếng nhỏ cỡ đầu móng tay ăn thử, chỉ mới l.i.ế.m một miếng là lập tức nhét socola vào miệng để át mất mùi vị kia đi.
Chờ đến khi xe chạy về đến nhà, mọi người đều đã đến, Lục Nam Chinh đang ôm Đường Đường, Hàn Tế ôm con trai, Chu Lan Cầm chơi với ba anh em, bọn họ đều đang đứng trước vườn hoa nhỏ trước nhà trò chuyện.
“Anh sui, hoan nghênh, hoan nghênh.”
Chu Lan Cầm lập tức đi đến mở cửa, đầu tiên là trò chuyện với hai anh em Thôi Trí Viễn vài câu, khách sáo mời bọn họ vào nhà ngồi.