Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 136
Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:12:15
Lượt xem: 2
Hạ Lam Chương dừng lại bên cạnh cô, chân dài chống trên mặt đất, nhíu mày vẻ mắt có chút không vui hỏi: "Sao cô lại ở đây?"
Chu Dung Dung nhạy bén nhận ra sự không vui trong giọng nói của anh. Nụ cười trên môi cô hơi cứng lại, nhưng sau một lúc, cô lại ngẩng khuôn mặt tươi cười lên, nói: "Đồng chí Hạ, mẹ em bảo anh sẽ đến nhà em làm khách, nên em đặc biệt ra đây đợi anh. Em sợ anh tìm không thấy nhà em."
Hạ Lam Chương thản nhiên đáp: "Từ huyện đến trấn trên chỉ có bảy, tám dặm đường, cũng đâu phải tôi lần đầu tiên đi."
Chu Dung Dung mím môi, tay túm chặt cái túi lưới mà cô mang theo, không biết nên nói gì để làm không khí dịu lại.
"Được rồi, đi nhanh thôi." Hạ Lam Chương nói rồi tự đạp xe về phía trước.
Chu Dung Dung cúi đầu nhìn đôi giày lưới trắng có hình hoa lăng tiêu của mình, cắn răng đuổi theo: "Đồng chí Hạ, em không đạp xe đến đây, anh có thể chở em một đoạn không?"
Hạ Lam Chương rất muốn bỏ mặc cô mà quay lại, nhưng nhìn thấy món quà treo trên tay lái, anh đành phải nhẫn nhịn, dừng xe lại.
Nga
Chu Dung Dung vui mừng, ngồi lên xe đạp, bánh xe vì vậy mà lún xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/136.html.]
Khóe miệng Hạ Lam Chương hơi co giật, nhưng Chu Dung Dung lại chẳng hề hay biết, cô còn cố tình nâng chân lên: "Đồng chí Hạ, hôm nay em vừa mua một đôi giày mới, anh thấy có đẹp không?"
Ngay cả câu trả lời qua loa Hạ Lam Chương cũng lười nói.
Chu Dung Dung không nhận được phản ứng nhưng cũng không giận. Cô vươn tay ôm chặt eo Hạ Lam Chương, sắc mặt anh tối sầm lại, tức giận nói: "Trên đường đông người như vậy, cô có thể thận trọng một chút không?"
Hạ Lam Chương thật sự không hiểu sao anh lại có thể thân cận với một người phụ nữ như vậy.
Chu Dung Dung cũng không phải dạng người dễ bỏ cuộc, ngoại hình không đẹp, mặt mũi cũng bình thường, nhưng cha cô lại là tổ trưởng tổ Thông Tấn tại Ủy ban Cách Mạng huyện.
Chu Dung Dung phớt lờ lời nói của Hạ Lam Chương. Nếu không vì muốn ngồi cùng chiếc xe đạp với anh, cô đâu có chạy một đoạn đường dài đến công xã Hoàng Oanh để mua đồ? Chắc chắn cô sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Hạ Lam Chương bất đắc dĩ, đành phải nhẫn nhịn suốt quãng đường đến Ủy ban Cách Mạng huyện.
Tòa nhà của Ủy ban không có gì đặc biệt, không quá hoành tráng, nhưng bên trong là các cán bộ cấp cao của huyện Thanh An, mỗi gia đình đều có sân và cửa riêng.
Chu Dung Dung vui vẻ dẫn đường, vừa vào sân đã hét lớn: "Mẹ! Mẹ! Đồng chí Hạ đã đến rồi!"