Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 145
Cập nhật lúc: 2025-01-01 19:08:59
Lượt xem: 138
Thư ký Từ nói: “Đông Nguyên, tôi biết đại đội Thượng Hàn là quê quán của cậu, cậu với ba cậu có cảm tình với nơi đó, muốn làm ra chút gì đó để người dân được sống tốt hơn. Nhưng mà nói thật, đứng từ góc độ xây dựng nông thôn mà nói, mở xưởng bên hợp tác xã chắc chắn sẽ thuận tiện hơn việc mở xưởng ở nơi rừng sâu núi thẳm như vậy nhiều. Dù là về phương tiện giao thông hay là thuận tiện tin tức mà nói thì đại đội Thượng Hàn kém hơn."
Chở hàng bằng máy cày cũng không vào núi được, phải nhờ đẩy xe bò.
Có chuyện gì cần gọi điện cũng báo không liên lạc được.
Những việc này đều là khuyết điểm thật.
Hàn Đông Nguyên cười một chút, nói: “Thư ký, chúng ta cũng quen biết như vậy nên tôi cũng xin nói thẳng. Bên hợp tác xã muốn mở xưởng thì e là có tôi hay không có tôi cũng chẳng khác biệt gì lắm. Tôi cũng biết vài người thầy, trước kia từng làm ở nhà máy dụng cụ, quen biết vài người, có thể thử bán đồ nhưng việc này thật ra không có tôi thì bên hợp tác xã mình cũng làm được."
Đây cũng là lý do tại sao thư ký Từ nhiệt tình với anh như vậy, nhưng đó cũng là nguyên nhân tại sao ủng hộ anh lâu vậy rồi mà thư ký Từ cũng chưa thật sự mở lời mời anh.
Nhưng mà thư ký Từ cũng đang cân nhắc mà thôi.
Thư ký Từ đưa tay vỗ vai Hàn Đông Nguyên, cười nói: “Cậu đang tự xem thường bản thân mình hay đang xem nhẹ tôi vậy?"
Hàn Đông Nguyên cười không thành tiếng.
Thư ký Từ bèn mắng một câu “Tên nhóc này”, sau đó nói: “Tôi muốn điều động người của cậu là thật, nhưng mà nếu cậu không chịu thì tôi nghĩ là chi bằng cậu làm cố vấn cho hợp tác xã chúng tôi đi. Dù sao theo tôi quan sát thì bên xưởng các cậu cũng làm đủ thứ rồi, đào tạo người làm cũng xong xuôi cả, cậu cứ tới đây giúp tôi một tay, giúp chúng tôi làm cho xưởng"
“Nhưng mà tôi không giống bên đại đội các cậu, tôi định trực tiếp làm đồ xài trong nhà máy, chỗ tôi cũng có thể mời một vài thợ mộc đến"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-145.html.]
Ông ấy vừa nói vừa lấy cái muỗng trên bàn sờ một cái, cười nói: “Nhưng mà dù là kỹ thuật hay hình dạng, cái này nhất định kém xa đồ của cậu. Vậy nên tôi nghĩ nếu cậu không chịu đến hợp tác xã thì chờ bọn tôi mở xưởng xong, cậu có thể cho chúng tôi mượn thầy Diêu một chút để dạy cho công nhân không"
Thầy Diêu dạy kỹ thuật cơ bản, nhưng hình dạng của những dụng cụ làm bếp này đều do Trình Nịnh vẽ ra từng cái một.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hàn Đông Nguyên thì không muốn thư ký Từ để mắt tới Trình Nịnh.
Anh nói: “Không thành vấn đề. Nhưng tiền lương của thầy Diêu được phát theo công lương của thợ mộc ở Bắc Thành, đến lúc đó bên thư ký mượn dùng thầy Diêu thì bên hợp tác xã phải phát tiền lương cho thầy ấy Thư ký Từ vỗ vai Hàn Đông Nguyên, cười nói: “Tên nhóc cậu, chẳng lẽ tôi lại để cho các cậu trả lương cho ông ấy sao? Hợp tác xã của bọn tôi nghèo nhưng không bao giờ làm ra chuyện không có mặt mũi thế này, đến lúc đó có phải cậu thấy tôi sẽ đi đường vòng không hả?"
Hàn Đông Nguyên cười một chút.
Anh thầm nghĩ, nếu không nói rõ ràng thì sau này rất khó bàn.
Anh lại nói: “Còn về việc tạo kiểu, thật ra thầy Diệu chỉ phụ trách việc dạy kỹ thuật, dụng cụ làm bếp của chúng tôi được chúng tôi tích góp ý tưởng từ những sản phẩm dụng cụ của các nhà máy trên cả nước rồi tiến hành thiết kế. Nếu các anh muốn làm ra dụng cụ tốt thì e là phải bỏ thời gian ra mới được."
Mắt thư ký Từ sáng rực lên.
Ông ấy nói: “Sản phẩm của các cậu chủ yếu do thanh niên tri thức Trình thiết kế sao?"
Lần trước Trình Ninh đến, thư ký Từ có nghe nói rằng cô là chủ nhiệm phòng làm việc, kế toán của xưởng và là người thiết kế sản phẩm. Mấy ngày qua bí thư của đại đội Thượng Hàn bọn họ là Chu Phác Hòe cũng có ghé qua hợp tác xã của bọn họ nên bọn họ cũng đã nói chuyện một hồi.