Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 146
Cập nhật lúc: 2025-01-01 19:09:00
Lượt xem: 159
Hàn Đông Nguyên không ngờ rằng thư ký Từ lại lập tức đoán ra ngay như thế.
Anh không chối cũng chẳng thừa nhận, đáp: “Chúng tôi cùng nhau thiết kế nhưng mà tôi là người hướng dẫn cho thanh niên tri thức Trình, tôi đi đâu thì cô ấy cũng phải theo đó, anh muốn điều một mình cô ấy đến hợp tác xã thì e là không thể rồi"
Sao anh có thể để một mình Trình Nịnh được điều tới hợp tác xã chứ, chẳng khác nào để dê rơi vào ổ sói đâu?
Cô vẫn chỉ là một con dê ngốc nghếch không chút phòng bị với con người mà thôi.
Thư ký Từ chua xót.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Được rồi."
Thư ký Từ xua tay, nói: “Nếu cậu muốn tới thì sẽ mời cả hai người, không thì thanh niên tri thức của đại đội các cậu nếu làm lên tay, cậu muốn dẫn bọn họ cùng đến cũng được."
Nói xong ông ấy không gây khó dễ cho Hàn Đông Nguyên nữa. Ông ấy cầm con dấu lớn đóng vài dấu đỏ lớn xuống giấy tờ xin cấp đất và bản vẽ của Hàn Đông Nguyên đưa sang.
Trước khi anh rời đi, thư ký Từ bảo Hàn Đông Nguyên để lại bộ dụng cụ làm bếp kia, nói:
“Để bộ sản phẩm này ở lại đây đi, sau này mang thêm nhiều bộ nữa đến nhé, một bộ để trong hợp tác xã để bán cho nhà bếp bên cung cấp, một bộ trưng bày ở hợp tác xã, lúc có người tới họp tôi sẽ giới thiệu một chút, xem xem có bán được những thứ khác trong hợp tác xã hay trong huyện không. Tuy cậu có đường dây ở Bắc Thành nhưng có thêm nhiều nguồn mua khác vẫn tốt hơn đúng không?"
Đương nhiên là tốt rồi.
Hàn Đông Nguyên cảm ơn thư ký Từ rồi để lại bộ dụng cụ làm bếp kia, sau đó rời đi.
Sau khi Hàn Đông Nguyên rời đi, thư ký Từ gọi chủ nhiệm Tiết vào phòng làm việc của mình, bảo ông ấy xem dụng cụ làm bếp trên bàn một chút.
Ánh mắt của chủ nhiệm Tiết sáng lên khi nhìn thấy đồ.
Ông ấy đưa tay lên sờ, sờ đi sờ lại rồi nói: “Cái này, đây là sản phẩm mà xưởng làm mộc của Hàn Đông Nguyên bọn họ làm ra sao? Không ngờ tới, thật sự không ngờ tới đấy"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-146.html.]
Bọn họ vốn chỉ muốn dùng chút gỗ để làm chén gỗ thôi, cái này thì có gì khác với đồ trong thôn chứ?
Nhưng thật không ngờ rằng bọn họ mời thầy một tháng trời lại có thể làm ra món đồ đẹp mắt như vậy.
“Thất sách rồi."
Ông ấy lẩm bẩm nói: “Đúng là thất sách mà, sớm biết như thế thì chúng ta phải trịnh trọng mời cậu ấy về hợp tác xã rồi.
Ông ấy hiểu thư ký Từ.
Mặc dù ông ấy vẫn luôn thể hiện sự hứng thú với Hàn Đông Nguyên nhưng vẫn không thật sự mời anh đến hợp tác xã.
Nếu như thư ký Từ thật sự có lòng thì sao lại không mời được một thanh niên tri thức ở vùng núi sâm thẳm đến hợp tác xã chứ?
“Bây giờ vẫn chưa muộn"
Thư ký Từ cười xua tay một cái, nói: “Nhưng mà tôi tìm ông không chỉ để cho ông xem cái này, tôi muốn ông xuống đại đội bọn họ xem tình hình giúp tôi một chút."
Ông ấy vừa nói vừa đưa mắt nhìn dụng cụ làm bếp trên bàn, cất lời: “Trước kia tôi thấy tên nhóc Hàn Đông Nguyên ấy là một nhân tài, bây giờ thấy bọn họ làm ra được sản phẩm như thế này mới phát hiện ra, chỗ bọn họ e là không chỉ có một nhân tài Hàn Đông Nguyên. Này, ông xem."
Ông ấy đưa tay sờ một cái chén, nói: “Chỉ là một cái chén gỗ thôi mà bọn họ có thể làm ra cái chén trông rất tròn trịa đẹp mắt, nhìn đâu cũng thấy đẹp, cái này không chỉ nhờ kỹ thuật không đâu."
"Tôi nghe Hàn Đông Nguyên nói bọn họ làm tất cả mọi thứ là nhờ cô gái nhỏ tri thức họ Tri kia làm cả đấy. Bọn họ mở xưởng, sản phẩm cũng làm tốt, hợp tác xã của chúng ta cũng nên biết ý một chút, chuẩn bị vài món đồ đi, đi chúc mừng bọn họ, thuận tiện ông giúp tôi hỏi thăm xưởng bọn họ xem cụ thể bọn họ phân chia công việc vận hành thế nào, nhất là việc thiết kế sản phẩm, có phải thật sự do cô gái nhỏ tri thức họ Trình kia làm không.
"Lúc ông hỏi mấy chuyện này cũng không cần phải lén lén lút lút đâu, cứ thoải mái hỏi là được, tên nhóc Hàn Đông Nguyên sẽ không dè chừng gì ý định của hợp tác xã đâu, về mặt này cậu ấy hoàn toàn không có suy nghĩ gì cả."
Chủ nhiệm Tiết đồng ý, quay về chuẩn bị một vài món quà.