Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 152
Cập nhật lúc: 2025-01-01 19:09:17
Lượt xem: 183
Hàn Đông Chí cười nói: “Nhà chúng ta cũng có thể mua lấy một bộ, coi như mở rộng cửa làm ăn cho các em."
“Bán lẻ thì mười sáu đồng"
Anh không ngẩng đầu lên nói.
Hàn Đông Chí: ...
Trình Ninh vội hỏi: “Anh cả, anh ba đùa thôi. Chúng ta là người thân thì có giá cả nội bộ, không nhất thiết phải bán mười sáu đồng. Bán cho các dây chuyền tiêu thụ hàng hóa là tám đồng, còn giá người quen là chín đồng, phải ký tên vào mới được. Lần này tụi em mang về tổng cộng sáu bộ lớn, còn có bốn bộ dụng cụ đồ ăn trẻ em nưa, bán lại cho người nhà với giá nội bộ, dụng cụ ấy có thể cho Tiểu Vũ dùng Bộ dụng cụ lớn là trọn bộ, dụng cụ làm bếp, dụng cụ trẻ em chỉ có hai cái chén nhỏ, hai cái đĩa nhỏ, hai cái muỗng lớn nhỏ, hai đôi đũa và một cái bàn ăn nhỏ cho trẻ em."
Trình Ninh định làm cái kéo gỗ cho trẻ em nữa nhưng mà tạm thời hơi phiền toái một chút nên từ bỏ.
Một bộ dụng cụ đồ ăn trẻ em bán cho bên cung cấp hai đồng tám, giá người quen thì ba đồng tám, giá bán lẻ là bốn đồng tám.
Đương nhiên Trình Ninh cũng không cần trực tiếp nhận tiền, ghi lại ở mục sau này trừ tiền là được.
Hàn Đông Nguyên ứng tiền trước, tiền kia cũng do cô mang đến, còn thiếu nợ bọn họ nhiều lắm.
Hàn Đông Chí nghe Trình Ninh nói vậy, bèn tự tay cầm lấy một bộ dụng cụ nhỏ ra, vừa thấy cái hộp kia đôi mắt Tiểu Vũ sáng lên, vọt tới muốn lấy xem thử.
Trên hộp có in họa tiết hoạt hình, đây là hình vẽ do tự tay Trình Ninh phác họa, hình vẽ ngây thơ đáng yêu, gấu trúc gặm cây trúc, mặt kia còn có hình dạng cụ đồ ăn trẻ em nữa.
Hàn Đông Chí rút bộ đồ dụng cụ ra, bên trong có chén nhỏ, đĩa nhỏ bàn ăn cũng khá tốt, tạo hình trông rất dễ thương, hình vẽ bên ngoài cũng rất xinh xắn, ngay cả tạo hình của cái muỗng cũng cực kỳ ưa nhìn.
Tiểu Vũ nhìn thấy vậy bèn đưa tay cầm lấy cái đó.
“Cái này tốt."
Chị dâu Đổng Nguyệt Trân cười nói: “Bộ này bao tiền vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-152.html.]
Trình Ninh cười nói: “Bán cho bên cung cấp hàng hóa là hai đồng tám, giá người quen là ba đồng tám giá bán lẻ là bốn đồng tám, nhưng mà bộ này em tặng cho Tiểu Vũ."
Đổng Nguyệt Trân cười nói: “Bọn chị đây sẽ không khách khí với em đâu, nhưng mà chị thấy cái này trông dễ thương thật đấy, ba đồng tám cũng không đắt, chị đang nghĩ có nên mua cho con cháu bên nhà mẹ đẻ một bộ không. Chị nói trước với em, em đừng tặng nữa đấy, nhà máy của các em mới vừa mở thôi, vẫn chưa kiếm ra tiền đâu, đừng phung phí"
“Cảm ơn chị dâu"
Trình Ninh vui vẻ đồng ý.
Thật ra ban đầu cô cũng không có ý định tặng người khác.
Trình Ninh cười nói với Đổng Nguyệt Trân, bầu không khí hòa hợp, nụ cười ngọt ngào.
Hàn Nhất Mai không quen nhìn nụ cười ngọt ngào ấy của Trình Ninh, thấy cô như vậy, cô ấy không khỏi đ.â.m chọt hai câu: “Chậc, có tiền thật, chín đồng tám, ba đồng tám, nói mua là mua, nói tặng là tặng, mới về quê vài ngày mà đã có tiền vậy rồi sao?"
Trước khi Trình Ninh xuống nông thôn, cô ấy đã cho cô ba mươi đồng!
Vân Mộng Hạ Vũ
Ba mươi đồng đấy, một tháng tiền lương của cô ấy cũng chỉ có ba lăm đồng thôi!
Sau khi giao cho người nhà, trừ đi chi phí tiêu dùng hằng tháng thì chỉ còn lại năm sáu đồng, ba mươi đồng à, cô ấy phải dành dụm hơn nửa năm đấy!
Kết quả con nhóc kia thì ngược lại, về quê nhưng lại hào phóng hơn, vung tay là có thể tặng bộ dụng cụ mười mấy đồng này.
Chính cô có được bao nhiêu tiền chứ?
Trước đây tiền lương một tháng của cô chỉ có chưa đến hai mươi đồng, chỉ làm việc mấy tháng thôi mà, còn có tiền nữa sao?
Còn cầm tiền của người khác cho cô nữa.
Hừ, Hàn Nhất Mai thấy hối hận vì đã cho cô tiền