Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 158
Cập nhật lúc: 2025-01-02 22:30:28
Lượt xem: 138
Chiếc hộp kia do Trình Ninh bảo Trầm Thanh thiết kế, sau đó bảo Liêu Thịnh tìm người đặt làm hộp giấy.
Hoa văn trên là poster cũng do chính tay Trầm Thanh vẽ tuyên truyền.
Một cái hộp như vậy có giá hai đồng tiền, vừa thấy mấy người Liêu Thịnh đã bảo cô phá của, tuy nhiên không thể không nói, sau khi trang trí xong, sản phẩm trông giá trị hơn rất nhiều.
Thấy chiếc hộp được đóng gói cẩn thận và đẹp để này, Chủ nhiệm Trần nhíu mày.
Ông ấy nói: “Tiểu Hàn và Tiểu Trần à, nếu các cháu muốn để nhà máy chú mua sản phẩm của các cháu, vậy cứ lấy sản phẩm ra cho chú xem. Những thứ khác không cần đâu"
Trình Ninh kéo Hàn Đông Nguyên, rồi cười với Chủ nhiệm Trần: “Chủ nhiệm Trần, chú hiểu nhầm rồi. Chúng cháu biết chú là cấp trên trong sạch liêm kiết, sao chúng cháu dám lấy mấy thứ khác. Đây chúng là sản phẩm của bọn cháu. Chú xem, hình vẽ trên hộp chính là sản phẩm của bọn cháu"
Chủ nhiệm Trần: “…."
Khi ông ấy nhìn kỹ, ấy, trên mặt hộp chẳng phải vẽ hình dụng cụ làm bếp đó sao?
Có điều xung quanh lại là rừng trúc, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không nhận ra.
Chủ yếu do ông ấy nghe nói, Hàn Đông Nguyên mới mở nhà máy này được khoảng một tháng, ai ngờ anh lại trang trí sản phẩm lòe loẹt như thế này?
Ông ấy còn tưởng, sản phẩm họ mang đến là túi xách hay thắt lưng da rắn gì đó...
Khi Chủ nhiệm Trần đang lúng túng, Trình Ninh đã bước lên mở hộp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-158.html.]
Cô cẩn thận bỏ dây buộc, sau đó rút bìa cứng lót bên trong, để lộ tất cả bộ đồ bếp và bộ đồ ăn, rồi lấy một cái muôi thủng ở giữa, cần thận gạt hết hoa và giấy vụn trang trí bên trên, tiếp theo đó mới đưa cho Chủ nhiệm Trần, cô cười nói:
“Chủ nhiệm Trần cái này là muôi thủng, chú xem, dùng cái này có thể vớt thức ăn bên trong nồi nước hầm, rất tiện. Có cái này, chúng ta không cần đổ canh ra hay lấy đũa gắp mãi không được một miếng"
Chủ nhiệm Trần cầm chiếc muôi, sau đó sờ và quan sát cẩn thận, ông ấy không nói gì mà chỉ nhìn tấm bìa cứng và các món đồ khác, vẻ mặt càng lúc càng thay đổi, gương mặt dần thả lỏng, đôi mắt càng lúc càng sáng bừng.
“Tiểu Trình, Tiểu Hàn, hai đứa giỏi đấy."
Ông ấy đặt chiếc muôi xuống rồi lại cầm lấy một chiếc thìa khác. Sau khi sờ và quan sát, ông ấy cười nói: “Những món đồ này rất tốt, có vẻ thầy Diêu đã dạy dỗ hai cháu vô cùng cẩn thận."
Thầy Diêu là sư phụ làm nghề mộc ở xưởng nội thất, giờ đã về hưu. Chủ nhiệm Trần biết chuyện Hàn Đông Nguyên đã mời ông ấy đến dạy người trong nhà máy của anh.
Nhưng các kỹ thuật nghề mộc đó cũng không thể học xong trong thời gian ngắn.
Hàn Đông Nguyên cười, nói: “Thầy Diêu đúng là rất có lòng"
Vân Mộng Hạ Vũ
Chủ nhiệm Trần nói: “Một bộ đồ bếp này của các cháu tốn bao nhiêu tiền?"
Trình Ninh cười nói: “Toàn bộ chỗ này là tám khối tám, tuy nhiên bọn cháu cũng bán lẻ cả đồ bếp và dụng cụ ăn uống. Nếu chỉ mua bộ đồ làm bếp thì sẽ bao gồm ba cái xẻng, một cái kẹp, hai cái thìa lớn, một tấm thớt gỗ, có giá bốn khối tám. Còn nếu mua một bộ dụng cụ ăn uống thì sẽ bao gồm: Hai chiếc bát con, bốn bát ô tô, hai chiếc đĩa, một mâm đựng đồ ăn, bốn đôi đũa, bốn chiếc thìa nhỏ. Tổng cộng là năm khối tám. Ngoài ra còn cả giá bán buôn."
“Chủ nhiệm Trần, chú xem, cháu có một danh sách liệt kê tất cả các loại sản phẩm, cả giá bán buôn và giá bán lẻ. Chú có thể đọc thử, hơn nữa nếu xưởng của chú có yêu cầu gì, như là sản xuất thêm món đồ này hay bỏ bớt thứ kia, hoặc gộp tất vào một bộ thì có thể nói với bọn cháu. Chắc chắn chúng cháu sẽ phối hợp."
Trình Ninh vừa nói liến thoắng, vừa đưa quyển quảng bá sản phẩm và danh sách giá cả cho Chủ nhiệm Trần, trên đó có giá bán buôn và bán lẻ của tất cả các mặt hàng.