Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 179

Cập nhật lúc: 2025-01-02 22:31:03
Lượt xem: 129

Hàn Đông Nguyên đá vào bắp chân của anh, Liêu Thịnh bị đau thì nhảy cẫng lên, hét to: "Anh đừng thượng cẳng chân hạ cẳng tay, ai làm thế cho được, có phải là em nói đâu, đều là chị hai em nói. Đâu phải là anh không biết chị ấy bị khùng đâu."

Mất một buổi trưa Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên mới tới tiệm cơm của doanh nghiệp nhà nước.

Cả đám bạn từ thời cởi truồng tắm mưa đã chờ ở đó.

Lúc đầu bếp bưng thức ăn lên còn thầm thì hỏi mãi: “Anh Nguyên, bạn gái của anh đâu? Chuyến này anh về đúng là bận thật đấy, trưa ở cùng bạn gái, tối thì tụ tập với cả đám bạn bè, không dẫn cô ấy đến chơi à?"

Nói xong liếc mắt nhìn thùng bia lớn trên bàn, cười nói: “Sợ uống rượu bị cằn nhằn hả?"

Thằng nhóc cậu cũng ngày bị người quản.

Vừa nghĩ đã thấy hả hể.

Cả đám bạn nghe thấy vậy thì không chỉ dựng lỗ tại lên, mà tóc cũng dựng ngược.

Bạn gái?

Bạn gái của anh Nguyên?

Tóc dựng lên, vài ánh mắt cũng đều như ra đa b.ắ.n về phía Hàn Đông Nguyên.

Không chỉ mấy đứa bạn mà chính Liêu Thịnh cũng không phản ứng kịp, khϊếp sợ nhìn Hàn Đông Nguyên.

Cái gì? Bạn gái của anh Nguyên? Sao anh ấy không biết tí gì vậy?

Hàn Đông Nguyên bị nhiều người vây nhưng cũng không lúng túng, vẫn giữ vẻ mặt thờ ơ, gợi đòn đó.

Anh với tay lấy cái thùng lớn, đổ một cốc bia to, không ngẩng đầu nói: "Ở nhà"

Anh uống một hớp, hơi đắng hơi chát còn hơi ngọt, nuốt xuống rồi ngẩng đầu nhìn một vòng. Đầu bếp đi rồi, cả đám bạn từ bé còn mở to hai mắt không biết bị sang chấn tâm lý hay uống nhầm thuốc mà nhìn mình lom lom, đầu lưỡi đặt sau hàm răng, nói: “Em gái tôi, làm sao?"

Cái gì cơ, anh nói cái gì cơ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-179.html.]

Mọi người đều trừng mắt nhìn anh ấy, nhất thời đều có chút ngơ ngẩn.

Em gái của anh?

Cái gì mà em gái của anh?

Cho nên anh Nguyên lạnh lùng và kiêu ngạo của bọn họ vậy mà cũng học được cách giữ bí mật về đối tượng của mình, che che giấu giấu, còn nói cái gì mà em gái?

Đều biết nhau từ thời tóc còn để chỏm, ai ở đây chẳng biết rõ về hoàn cảnh gia đình của nhau... Từ từ.....

Vân Mộng Hạ Vũ

Khi họ nghĩ đến điều gì đó, tim đều đập thình thịch, tất cả đều đột nhiên hướng sự chú ý về phía Liêu Thịnh, cậu ấy đã về quê cùng anh Nguyên, chính là kiểu kề vai sát cánh mỗi ngày.

Liêu Thịnh lúc đầu cũng bối rối và chưa ý thức được tình hình hiện tại.

Nhưng khi nghe Hàn Đông Nguyên nói mấy từ "em gái của tôi", anh lập tức hiểu ra. Không phải buổi sáng anh ấy đã về trước sao? Không phải lúc đó chỉ có anh Nguyên và em gái Ninh Ninh là những người duy nhất còn lại sao. Anh Nguyên chắc chắn đã đưa em gái Ninh Ninh đến đây ăn trưa, rồi bị đầu bếp nhà hàng hiểu lầm.

Liêu Thịnh không hề có phản ứng bất ngờ nào khi thấy người khác nói rằng Trình Ninh là đối tượng của Hàn Đông Nguyên.

Ai mà lại không hiểu lầm như vậy khi thấy họ ở cùng nhau?

Anh đã quen với điều đó từ lâu rồi.

Cũng đã c.h.ế.t lặng, đối với loại việc này thần kinh đã trở nên thô hơn rồi.

Anh ấy tỏ vẻ bừng tỉnh nhận ra: "Ồ, là em gái Ninh Ninh hả? Anh à, hai người cũng qua đây ăn trưa à?"

Liêu Thịnh nói xong còn cảm thấy có chút đắc ý khi gọi "em gái Ninh Ninh", trong số tất cả mọi người ở đây, không ai khác có quyền gọi em gái của anh Nguyên là "em gái Ninh Ninh" cả.

“Biết không? Em gái Ninh Ninh cũng cùng đi theo về nông thôn để thành lập nhà máy với chúng tôi. Đúng rồi!"

Vừa nói, anh ấy vừa đập tờ rơi quảng cáo của nhà máy lên bàn, lấy từ trong túi vải ra một cái bát và hai cái thìa rồi nói: “Nhìn xem, mọi người đều nhìn xem có mấy phương hướng tiêu thụ này, để tôi giới thiệu luôn tại đây. Mọi người thường ăn uống ngon lành ở trong thành phố mỗi ngày. Bây giờ chúng ta ở trong núi sâu rừng già có dễ dàng đâu cơ chứ? Nhìn xem, tôi còn có thể làm một cái bát và thìa, thế mà cả ngày mọi người vẫn cứ đi truy hỏi đối tượng của anh Nguyên."

Loading...