Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 196

Cập nhật lúc: 2025-01-02 22:34:19
Lượt xem: 155

Sợ là sẽ bất chấp mọi thứ, tìm mọi cách để mang Ninh Ninh trở về.

“Bà nói cho cháu biết, tính tình của chị em cháu như vậy, chỉ có dì Trình là có thể nhẫn nhịn hơn mười năm chứ chắc chắn không đồng ý để Ninh Ninh sau này tiếp tục chịu đựng chị em cháu đâu, cháu an phận chút đi!"

Hàn Nhất Mai sắc mặt không vui nói: “Bà nội, bà nói như vậy là có ý gì? Lẽ nào Đông Nguyên nhà chúng ta còn không xứng với con bé kia sao? Bà đừng quên ai mới là cháu nội ruột của bà!"

Bà nội Hàn: “…."

“Chuyện này thì có liên quan gì đến cháu nội ruột?"

Bà tức giận nói: “Cháu và thằng ba là cháu trai, cháu gái ruột của bà, chẳng lẽ vì thế mà bà phải mù quáng xem như không biết cái tính khí quái gở đáng ghét của hai đứa sao? Bà nói cho cháu biết, với cái cách nói chuyện của hai đứa, lại còn có tính cách quái gở của cháu cùng cái tính không coi ai ra gì của thằng ba, cho dù nó có tốt đến thế nào đi chăng nữa, nếu nhà người ta thật lòng yêu thương con gái thì họ đều không thèm, đặc biệt là dì Trình của cháu, mười mấy năm qua đã chịu đựng biết bao nhiêu rồi? Tính tình Ninh Ninh ngoan ngoãn như vậy, từ nhỏ đã bị các cháu ăn hϊếp bao nhiêu lần? Có tình cảm với thằng ba? Cháu cho rằng bản thân nó được yêu thích lắm sao?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Hàn Nhất Mai: “ ...”

Cô ấy muốn phản bác, nhưng chợt nhận ra không có cách nào để bác bỏ.

“Nếu ngộ nhỡ, ngộ nhỡ xảy ra chuyện đó thì sao?"

Hàn Nhất Mai vẫn cố gắng đấu tranh.

Bà nội Hàn: “Vậy là do phúc đức mà thằng ba đã tích lũy được từ kiếp trước, trời đổ mưa m.á.u rồi!"

“Chuyện này, chuyện này làm sao có thể xảy ra được?" Hàn Nhất Mai giật mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-196.html.]

Bà nội Hàn trợn mắt nhìn cô ấy, nhưng rốt cuộc vẫn sợ với tính cách bốc đồng này, cô ấy sẽ gây ra chuyện gì đó, bèn nói: “Sao lại không? Chỉ có điều..."

Bà đưa tay vỗ vỗ vào tay cô ấy, nghiêm túc nói: “Nhất Mai à, cháu đã lớn rồi, cũng đã có đối tượng, sắp làm dâu nhà người ta rồi, có một vài đạo lý cũng nên hiểu rõ. Cháu và em trai, thậm chí cả bố cháu, thật ra mỗi người đều có cuộc sống riêng, không nên vươn tay quá dài, can thiệp quá sâu vào cuộc sống của người khác, những người như vậy luôn khiến cho người ta chán ghét.”

“Cháu nói xem, cháu suốt ngày cứ làm ra vẻ như thế người khác thiếu nợ mình vậy, chuyện gì cũng muốn quản, lúc trước quản chuyện bố cháu lấy vợ, suốt ngày không hài lòng với dì Trình hết việc này đến việc khác, bây giờ lại còn muốn quản đến chuyện hôn nhân của em trai cháu, cháu đó, sao không quản chuyện cưới vợ của ông trời luôn đi?"

Hàn Nhất Mai: “….” Cô ấy suýt chút nữa bất tỉnh nhân sự vì bị bà nội ruột thịt chọc cho tức giận đến không thở được.

Lại nói về Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên.

Hai người lên đường trở về trên núi trong sự lưu luyến không nỡ của cả gia đình.

Lần này trở về, để thuận tiện hơn cho chuyến đi nên người nhà không để họ mang theo quá nhiều đồ đạc, chủ yếu chỉ mang một ít quà tặng để đáp lễ bà con đồng hương cùng đồ ăn cho hai người họ ăn dọc đường đi.

Trình Ninh lần lượt ôm Trình Tố Nhã và bà nội Hàn rồi bước vào nhà ga.

Chốc chốc cô lại quay đầu nhìn lại, suýt chút nữa bị người ta va phải nhưng Hàn Đông Nguyên đã kịp tóm lấy cô, sau đó anh liền hung hăng trừng mắt nhìn người ta một cái, người va phải cô lúng túng, vội vàng nói xin lỗi sau đó lẩn vào đám người chuồn đi mất.

Hàn Đông Nguyên buông cô ra, tức giận nói: “Đi đứng phải cẩn thận nhìn đường chứ."

Trình Ninh bĩu môi, nhưng nghĩ rằng anh làm vậy là vì mình nên cô cũng không muốn tính toán với anh, chỉ thấp giọng lẩm bẩm một câu: “Vậy cũng đâu cần hung dữ đến thế."

Hàn Đông Nguyên hừm nhẹ một tiếng.

Lúc họ đến đã không còn chỗ ngồi, Hàn Đông Nguyên liền đổi sang vé giường nằm.

Loading...