Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 204
Cập nhật lúc: 2025-01-02 22:34:32
Lượt xem: 145
Hàn Đông Nguyên cau mày nhìn cô, ánh mắt dán chặt vào bàn tay nhỏ còn chưa kịp rút về của cô, sau đó anh lại bán tín bán nghi nhìn gương mặt cô.
Trình Ninh: "..."
Sắc mặt cô cứng đờ, vội vàng ném cành liễu gai đi, không biết nên nhìn đi đâu, cô cười ngượng nghịu nói: “Không cẩn thận, em vô tình quét qua thôi.”
Hàn Đông Nguyên: "………"
Anh nhìn cô chằm chằm hồi lâu, ngay lúc Trình Ninh tưởng rằng anh sẽ mắng cô, cô mới phát hiện hồi lâu không có động tĩnh, cô quay đầu nhìn anh, mới thấy anh lại ngả người ra sau, ánh mắt nhìn về phía trước với vẻ mặt như thể hoàn toàn chẳng có chuyện gì xảy ra.
Đại khái là cảm giác được Trình Ninh đang nhìn mình, anh nhắc lại: "Vậy cô có muốn chuyển tới đó không?"
Tính tình tốt như vậy sao?
Trình Ninh cảm thấy có lỗi, thấy tính tình anh tốt như vậy, cô cũng không ngại nói lời tử tế với anh, nói: “Em nghe theo anh, anh đi thì em đi. Nếu anh không đi thì đợi một chút vậy. Thực ra em nghĩ chuyển về công xã cũng không tệ. Ít nhất thì đi mua sắm cũng thuận tiện. Anh thấy cho đến khi chúng ta xây phòng ở xong hết, nhà máy cũng đi lên quỹ đạo, không có chúng ta cũng có thể vận hành, Sau đó chúng ta liền chuyển đến ở công xã thì thế nào?"
Như vậy rất tốt.
An bài mọi người trong thôn làng xong rồi, sau đó bọn họ dọn sang công xã, việc anh thất thủ gϊếŧ người cũng sẽ không phát sinh lần nữa.
"Em thấy anh cũng rất say mê làm việc"
Đáng tiếc Hàn Đông Nguyên luôn thích tạt gáo nước lạnh vào người cô, có chút giễu cợt nói: “Cô chuyển đến công xã mà vẫn muốn nhận lương nhà máy? Đi công xã mở nhà máy, cô tưởng dễ ăn giống như ở trong thôn như vậy sao? Cô muốn tìm trợ lý liền tìm trợ lý, có chuyện gì đều ném cho bọn họ là xong? Đến lúc cần dùng, chỉ sợ cô sẽ càng bận hơn so với bây giờ."
Sẽ không chỉ có nhiều hạn chế khác mà còn có nhiều người muốn được chia một chén canh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-204.html.]
Ngoài ra, về mặt kinh phí, anh sẽ tự mình lót trước số tiền trong thôn, vì tiền lời khi buôn bán anh lấy đi sẽ không có ai dám nói nửa lời. Nhưng khi về công xã, anh sẽ không bao giờ bỏ một xu vào đó, bởi vì nếu anh ấy bỏ vào thì sẽ có thể thu lại được, nhưng cũng không biết sẽ chọc tới ánh mắt của bao nhiêu người đâu, nói không chừng sẽ bị người ta báo cáo.
Đều là một phần tiền lương.
Liệu có đáng giá không?
Chỉ là anh lười làm ruộng mà thôi.
"Cô đúng là ngu ngốc, đi công xã sẽ bị người ta coi là trâu là ngựa mà sai bảo, nếu làm tốt, cũng không có ai nhớ đến công lao của cô, bởi vì điều cô đi công xã đã là coi trọng cô, còn phát tiền lương cho cô thì cô nên biết ơn. Còn nếu cũng muốn lên đại học, thế thì lại phải xem tâm tình của người ta nữa, có điều nếu như sai bảo được việc, sợ là sẽ không có ai muốn thả người, mỗi ngày giới thiệu cho cô các loại đàn ông, giới thiệu đến người thứ ba thứ năm mà cô còn không chịu gả, thì đó chính là do cô không biết tốt xấu"
Nói xong lời cuối cùng, với cái ngữ điệu kia, câu nói kia, quả thực nồng đậm trào phúng ập vào mặt cô.
Rõ ràng là nó được gửi để đáp lại người mà người yêu của Thư ký Hứa đã giới thiệu cho cô hôm nay.
Rõ ràng là nhằm vào việc hôm nay vợ thư ký Từ giới thiệu đối tượng cho cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trình Ninh ngay từ ban đầu còn thật sự chăm chú lắng nghe, nhưng cuối cùng cô mới nhận ra anh đang châm chọc mình.
Mới vừa rồi còn cảm thấy hôm nay tính tình của anh tốt, hóa ra là còn chờ ở chỗ này!
Trình Ninh ngồi đối diện anh, nghiêng một góc bốn mươi lăm độ, nghe anh nói xong không nhịn được mà đá vào bắp chân anh, tức giận nói: “Nói chuyện tử tế liền c.h.ế.t người sao?"
Hàn Đông Nguyên: "…"
Đúng là không thể chiều chuộng thành thói được mà.
Cô động tay động chân với anh còn động nghiện.