Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-01-02 22:36:09
Lượt xem: 111

Lúc này, một người dì bên dưới nói: “Thanh niên tri thức Trình à, công xưởng này là làm theo quy trình thứ hai và thứ ba. Khi tuyển chọn nhân công, cô và xưởng trưởng đều chọn những người biết đọc biết viết. Nhưng tôi thấy có một số công việc thực sự không cần phải biết chữ. Vậy nếu trường tiểu học được thành lập trong đại đội, những người lớn tuổi như chúng tôi cũng có thể học được một vài từ chứ? Nếu sau này chúng tôi đã biết chữ, liệu chúng tôi có thể đến công xưởng để học kỹ năng và làm công việc ở giai đoạn hai và ba như một công nhân chính thức không?"

Trình Ninh sửng sốt.

Cô luôn khuyến khích mọi người học tập chăm chỉ cả ngày, thực ra là để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học trong tương lai khi nó được khôi phục lại.

Nhưng cô chưa nghĩ đến việc tổ chức một lớp học xóa mù chữ.

Cô gãi đầu, nhưng chưa kịp trả lời thì đã có người cười lớn: “Mẹ Nhị Hoa à, bà là thật sự muốn học vài chữ, hay là muốn ăn trưa miễn phí đây?”

Một tràng cười vang lên ở bên dưới.

Trình Ninh cũng cười theo.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô quay đầu liếc nhìn Hàn Đông Nguyên, nhưng thấy anh ấy hoàn toàn không có ý định nói chuyện.

“Vậy thì làm đi. Nhưng nói trước nhé, đi nghe giảng thì được, nhưng không có công điểm, cũng không có cơm trưa. Còn việc học chữ có thể vào công xưởng hay không, thì sau này công xưởng sẽ tổ chức kỳ thi vài tháng một lần. Muốn vào công xưởng thì cứ đến dự thi. Nếu thi tốt, tính cách tốt, kỹ năng tốt, thì công xưởng của chúng tôi sẽ luôn mở cửa chào đón mọi người"

Lần này, mọi người lại cười ồ lên.

Dì Nhị Hoa này là một người thẳng thắn, cởi mở, bị mọi người phỉ một trận nhưng không hề bận tâm và cùng cười vui vẻ với mọi người.

Sau sự gián đoạn nhỏ này, bầu không khí bên dưới cuối cùng cũng trở nên sôi động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-221.html.]

Những người dân bắt đầu đưa ra nhiều câu hỏi liên tiếp.

Người dân: “Nếu nhà không đủ phòng ở thì chỉ cần là công nhân đến nộp đơn liền có thể dẫn theo người nhà vào ở chung đúng không?"

Trình Ninh: “Đúng vậy, chỉ cần là công nhân đều có thể đưa người nhà tới ở cùng, thậm chí gia đình nào khó khăn dẫn càng nhiều người đến ở thì đăng ký càng dễ hơn nhiều"

Người dân: “Những người chúng tôi đây chỉ biết đốn cây, cưa gỗ, có khi đi làm việc giúp người khác, có lúc lại làm ruộng, có thể nộp đơn được không?"

Mặc dù một tháng một đồng tiền có hơi đắt nhưng bọn họ vẫn muốn đăng ký để đáp ứng nhu cầu nơi ở, cho dù chỉ ở thêm mấy ngày trong khoảng thời gian ngắn cũng được.

Trình Ninh: “Người dân xử lý gỗ cũng là công nhân của công xưởng chúng tôi, đều được hết."

Người dân: “Nghe nói thu tiền nhà ở tập thể này là dùng để xây trường tiểu học, vậy thì khi nào mới bắt đầu thế?"

Hiện tại bọn họ không bài xích việc cho bọn nhỏ đến trường, còn ước gì mở trường học sớm hơn chút nữa.

Trình Ninh liếc nhìn đại đội trưởng và thư ký đại đội ngồi ở chỗ kia rồi cười nói: “Chúng ta nghe thử xem đại đội trưởng và thư ký đại đội quyết định việc này như thế nào đã"

Nhiệt huyết của mọi người đột nhiên tăng vọt đối với việc xây trường tiểu học khiến đại đội trưởng và đại đội thư ký vui vẻ vô cùng.

Thư ký đại đội Chu Phác Hòe cười nói dưới ánh mắt trông mong của mọi người: “Làm ngay đây, hai ngày nay sẽ đến công xã xin làm thủ tục, sau đó chờ trường học xây dựng xong là được.”

Ông ấy vừa xoa xoa tay vừa nói tiếp: “Còn có một việc có liên quan đến nhà ở tập thể của công nhân, chính là xưởng trưởng Hàn và chủ nhiệm Trình vừa nãy đều hoan nghênh tất cả người dân và thanh niên tri thức tới nhà ở tập thể bên này, chỉ là mỗi phòng sẽ nộp một đồng tiền hàng tháng, nhà ở của thanh niên tri thức bên kia vốn là nơi ở của đại đội trước đây, vậy sẽ giao cho đại đội sắp xếp"

Loading...