Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 226
Cập nhật lúc: 2025-01-02 22:36:17
Lượt xem: 185
“Cho nên khi xưởng trưởng Hàn xây phòng ở, cậu ấy đã làm xong thủ tục mà công xã và đại đội yêu cầu, sau đó tự cậu ấy liên hệ với người dân, người dân đồng ý thì đó chính là chuyện riêng của cậu ấy, người khác không có tư cách nói thêm điều gì, đừng cảm thấy cậu ấy xây xây phòng ở dễ dàng như vậy thì cũng nên giúp mình xây, trên đời này không có chuyện như vậy đâu.”
Những người dân cười, có người còn lớn tiếng nói: “Chúng tôi chưa từng nghĩ như vậy, ăn xin cũng còn mở miệng ra hỏi, muốn chiếm lợi của người khác mà còn chiếm một cách đúng tình hợp lý như vậy rất giống một câu châm ngôn “đấu gạo nuôi ân, gánh gạo nuôi thù”, không phải các thanh niên trí thức đến từ nội thành đều đọc rất nhiều sách à? Sao lại không hiểu nguyên tắc này chứ?"
Có người khác nói: “Cũng không phải, xưởng trưởng Hàn là người của nhà họ Hàn trong thôn, chúng tôi tình nguyện giúp đỡ cậu ấy xây nhà thì có liên quan gì đến người khác mà nhân tiện xây, còn muốn người dân chúng tôi lao động miễn phí, trách trời cao không có bánh rơi xuống à?"
Từng câu vang lên trong tiếng cười khiến rất nhiều thanh niên trí thức đỏ bừng cả mặt mặc dù chuyện không liên quan đến mình, chứ nói gì đến Tưởng San San là một nửa đương sự.
Trình Ninh đợi mọi người cười xong, xung quanh dần yên tĩnh xuống thì mới gõ gõ bàn nói: “Ngoài việc này ra tôi muốn bổ sung thêm, thực ra xưởng trưởng Hàn xây cái nhà này không phải để ở một mình, hôm nay tôi sẽ nói một chút về việc sắp xếp căn nhà này, nhà chính bao gồm bốn gian phòng, xưởng trưởng và chủ nhiệm Liêu ở một gian, thầy Diêu và kỹ sư Kỷ chung một gian, tôi một gian và một phòng cưới của trợ lý Thẩm với thanh niên trí thức Tôn"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-226.html.]
“Bởi vì nhà xưởng bên kia không có văn phòng riêng mà chỉ có một gian phòng làm việc chung, nên ngôi nhà này không chỉ là chỗ ở mà còn là phòng làm việc riêng của chúng tôi.”
“Nhìn theo góc độ nào hay mục đích gì thì nhà này được tính vào ngân sách công xưởng cũng đều hợp tình hợp lý, nhưng vì xưởng trưởng suy xét đến việc nhà máy vừa mới thành lập, chỗ nào cũng cần đến tiền nên quyết định ghi vào ngân sách riêng của mình."
“Không chỉ mỗi ngôi nhà này mà tất cả chi phí đi Bắc Thành làm nghiệp vụ bao gồm ngồi xe lửa, ăn uống, nghỉ ngơi hầu hết đều là chúng tôi tự mình chi trả, cũng không ghi vào ngân sách của công xưởng. Các người có thể ra ngoài hỏi thăm xem có xưởng trưởng và tất cả các nhân viên quản lý của công xưởng nào cùng lấy công điểm giống mọi người nhưng chỉ bù tiền vào mà không cần một đồng tiền lương không?"
Vân Mộng Hạ Vũ
“Xây phòng ở cũng không giống như vài người nói là có sức lao động miễn phí hay có gỗ miễn phí là có thể làm được, công điểm mấy tháng của thôn dân nhiều như vậy, ăn cơm, các loại tài liệu kiến trúc, còn có công xưởng của chúng tôi, công điểm mấy tháng này của nhóm công nhân, tiền lương mời thầy dạy, công cụ máy móc sản xuất, vật liệu, thuốc màu, sơn,.. những thứ này có cái nào không cần đến tiền chứ? Tự mọi người tính toán thử xem cần bao nhiêu tiền"
“Tôi nói cho mọi người biết luôn, số tiền này đều là tôi mang đến. Các người không cần nói thêm nữa, hừ, nếu các người có tiền mà giúp đỡ mọi người thì có vấn đề gì sao? Nhưng mọi người cũng tự hỏi chính mình đi, mọi người thật sự không có chút tiền để dành nào sao? Tiền của tôi cũng không phải gió thổi tới, đó là tiền tử tuất của bố mà cô tôi đã đưa cho tôi lúc tôi xuống nông thôn, cô đã giữ giúp tôi mười mấy năm không hề dùng đến, đưa cho tôi để dùng những lúc khẩn cấp"
“Ban đầu xưởng trưởng chỉ muốn xây dựng nhà máy giống như trước kia, lúc mọi người rảnh rỗi thì làm vài cái ghế đẩu, cái thớt gỗ đơn giản, những thứ không có hàm lượng kỹ thuật cụ thể này tuy không có nhiều lợi nhuận nhưng có thể phụ giúp mọi người không đến mức đói bụng lúc rảnh rỗi."