Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 235
Cập nhật lúc: 2025-01-02 22:36:58
Lượt xem: 140
Cái cô nữ thanh niên tri thức thần kinh có vấn đề trong thôn trước đây, đó là bởi vì thần kinh của cô ấy xuất hiện vấn đề, là bởi vì sự nhầm lẫn của người trong thôn, công xã, đại đội cùng với ban thanh niên trí thức Bắc Thành đều sợ làm lớn chuyện, mới đóng dấu cho cô ấy trở về.
Chuyện của cô ta, làm lớn chuyện, cũng là vấn đề của bản thân cô ta.
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh ta nắm lấy tay của cô ta, nói, “Ráng thêm vài ngày, anh đã tìm Tiết chủ nhiệm của công xã, phía bên Châu thư ký anh cũng đã tìm rồi, chúng ta rất nhanh sẽ được điều đi. Em phấn chấn một chút, thẳng lưng lên, em vốn dĩ không có sai gì cả, em là vì muốn an ủi Tưởng San San mới vướng vào lùm xùm này, có suy nghĩ như này không chỉ có một mình em, chẳng qua chỉ là bắt lấy em, dựa vào cơ hội đó xứng danh cho bản thân thôi.”
Nói đến chuyện này, anh ta quả thật hận Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh thấu xương.
Sau khi Triệu Chi được Cố Cạnh Văn không ngừng nói với cô ta “Em không có gì sai, em chỉ là vì muốn an ủi Tương San San nên mới vướng vào lùm xùm như này”, ngay cả bản thân cô ta cũng đã tin một chút, bệnh dần dần khỏe trở lại, đi làm ở xưởng gỗ như cũ.
Nhà xưởng không còn vị trí của cô ta nữa, liền cùng với các thẩm các dì trong thôn đi biên chiếu Cho dù mọi người nhìn cô ta bằng ánh mắt lạ thường, cô ta chỉ mím chặt môi, tiếp tục làm việc.
Vương Hiểu Quyên thì thầm một câu: Da mặt dày thật.
Chu Hiểu Mỹ cười “hì hì” nói: Nếu như không phải cô ta làm những chuyện đó, tôi còn có chút thích cô ta.
Chu Hiểu Mỹ là thích loại người kiên cường.
Da mặt dày cũng không phải chuyện gì to tát.
Thẩm Thanh liếc cô ta một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-235.html.]
Cứ như vậy sống qua ngày, thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến cuối tháng tư, nhìn thấy nhà xưởng với nhà chung tập thể sắp xây dựng xong.
Phía bên Trình Ninh đã nhận được một xấp đơn xin ở nhà chung tập thể.
Phía bên đại đội nói viện thanh niên trí thức ban đầu cùng với đơn xin ở nhà chung tập thể tốt nhất là làm cùng nhau, liền đem những việc này giao cho bọn người Trình Ninh xử lý.
Lúc đầu bọn họ nghĩ rằng người dân sẽ không phản ứng quá kịch liệt, không ngờ cũng nhận được mười mấy tờ đơn.
Ngay cả Chu Hiểu Mỹ cũng nộp lên một tờ.
Chu Hiểu Mỹ chạy đến ký túc xá của Trình Ninh, nói: “Nhà tôi cũng rất chật, chỉ có mấy gian phòng, anh cả chị dâu cả còn có ba đứa nhỏ nữa, hiện tại tôi cùng bà nội còn có hai đứa cháu gái ở cùng một gian phòng, anh hai của tôi cùng với cháu trai lớn ở một gian phòng, chờ đến lúc anh hai của tôi kết hôn, phòng ở trong nhà sẽ càng chật, cho nên tôi muốn xin một gian phòng cùng ở với bà nội của tôi, bất quá tôi cũng biết tình huống của tôi so với những nhà khác trong thôn không tín là chật nhất, cho nên nếu như xin không được, tôi với ai trong các người cùng ở một gian phòng có được không?"
Mọi người: “….”
Trình Ninh lật một xấp đơn, nói: “Tình huống này của cô chắc chắn là không xin được, cô tìm bọn người Đông Mai hoặc là Hiểu Quyên, xem bọn họ có đồng cho cô ở cùng hay không"
Ký túc xá hiện tại của bọn họ bàn bạc là Hứa Đông Mai cùng Mã Đình Đình cùng nhau xin một gian, Vương Hiểu Quyên cùng Mẫn Nhiên cùng nhau xin một gian, Trình Ninh sẽ ở khu nhà của Hàn Đông Nguyên, chính mình một người một gian.
Chu Hiểu Mỹ trơ mặt ra hỏi Trình Ninh, nói: “Cô có thể cho tôi ở cùng không?"
“Không thể,"
Trình Ninh cự tuyệt không chút lưu tình, nói, “Nơi đó không chỉ là ký túc xá của tôi, còn là văn phòng của tôi, bên trong có rất nhiều văn kiện, cho nên chắc chắn sẽ không cho người khác ở cùng, không chỉ có cô không được, ngay cả chị Đông Mai còn có Thẩm Thanh đều không được."