Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-01-02 22:37:12
Lượt xem: 175

Hàn Đông Nguyên mặt ngoài không thích Trình Ninh, nhưng lại rất chăm sóc cô.

Nhưng lại chưa từng như thế này.

Hàn Đông Nguyên hình như anh đây là nụ cười lấy lòng, sau đó Trình Ninh không để ý tới anh?

Đây là tình hình gì vậy chứ?

Liêu Thịnh mang theo kinh ngạc lại khó hiểu.

Sau đó liền thấy Hàn Đông Nguyên bị làm ngơ cũng không để ý, tựa như không có việc gì trả lời Từ Kiến Quốc nói: “Không cần, con đường tiêu thụ đơn giản, sản xuất ổn định, đảm bảo chất lượng, lúc mọi người muốn sẽ nhớ đến tên ".

Từ Kiến Quốc đồng ý.

Liêu Thịnh lại là nghe đến ê răng, bởi vì những lời này rõ ràng là lời mà Trình Ninh treo ở ngoài miệng cả ngày mà.

Tiếp đến là Trình Ninh nói về chuyện phân chia khu nhà tập thể của công nhân.

Cô cầm một xấp đơn của thanh niên trí thức cùng thôn dân, nói với mọi người những tờ đơn được chọn.

Khu nhà ở tập thể của công nhân mới có bảy gian phòng, nữ thanh niên trí thức năm người thêm Chu Hiểu Mỹ tổng cộng sáu người chiếm hai gian, nam thanh niên trí thức bảy người chiếm hai gian, ba gian phòng khác lựa ra ba tờ đơn, đều là dìu già dắt trẻ, ban đầu ở trong nhà sinh sống, sau đó chỉ có thể cùng người trong nhà cách biệt.

Sau đó chính là viện thanh niên trí thức.

Nhóm thanh niên trí thức dọn tiếnkhu nhà tập thể của công nhân mới, ban đầu viện thanh niên trí thức đều không ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-243.html.]

Bên kia ban đầu là một gian nhà chính bốn gian phòng.

Trình Ninh nói: “Thôn dân đề lên xin có hai mươi mấy phần, trong đó trong nhà có nhà ở thật sự khó khăn có mười mấy hộ, mười mấy hộ này tôi cùng Hứa Đông Mai còn có Hiểu Mỹ cùng nhau, điều đã lần lượt đến thăm, thật sự khó khăn không giống nhau, đáng tiếc phòng ở của chúng ta có hạn, cho nên tôi nghĩ đơn giản liền đem toàn bộ người sống trong năm gian phòng ở viện thanh niên trí thức, không cần nhà chính gì cả, dù sao thôn dân cùng thanh niên trí thức chúng ta không giống nhau, không cần một cái nhà chính cùng nhau ăn cơm mở họp gì đó."

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô nói liền đem lựa chọn cuối cùng đơn của các hộ ra đưa cho mọi người chuyền đọc.

Viện thanh niên trí thức bên kia Tưởng San San cùng Lý Thắng cũng phân một gian phòng.

Thế nhưng mặt khác còn có nghe nói Chu Hùng có chút quan hệ với một nhà của Miêu quả phụ.

Quả phụ có một đôi tay khéo, hiện tại cũng ở nhà máy hỗ trợ làm xử lý sản phẩm hậu kỳ.

Trình Ninh giải thích nói: “Nhà ở của Miêu quả phụ ta đã xem qua, tuy rằng có ba gian phòng, nhưng phòng ở lâu năm không tu sửa, một chút gió chính là mưa to một chút trong nhà liền ngập thành sông, có một mặt tường cũng đã sập một nửa, cho nên tôi đã thương lượng với Miêu quả phụ, để một nhà của cô ấy đến sống ở viện thanh niên trí thức trước,chờ mùa mưa qua đi, nước rút phòng đã tu sửa xong rồi mới dọn trở về."

Trên thực tế Trình Ninh lựa chọn một nhà của Miêu quả phụ không chỉ là bởi vì nhà ở của cô ấy lâu năm không tu sửa.

Mà là bởi vì nhà cô ở cuối thôn Hàn, chính là phía dưới ngọn núi Đông Sơn.

Cho dù là cách vài chúc năm, cô còn nhớ rõ rất rõ ràng, nơi đó, là nơi bị lũ bất ngờ cuốn qua, năm đó lúc cô tới, chỉ còn sot slaij một ít tàn mái gạch tường mà thôi.

Cô không biết kiếp trước trong lúc lũ bất ngờ nhà Miêu quả phụ người bà mắt mù cùng hai đứa nhỏ có xảy ra chuyện hay không, nhưng hiện tại có thể làm một ít, cô vẫn là bằng lòng vì bọn họ làm chút, thay đổi kết cục của kiếp trước.

Mọi người không có ý kiến đối với lựa chọn ai ở khu nhà tập thể của Trình Ninh.

Chỉ là Liêu Thịnh nhìn thấp sắp xếp thanh niên trí thức chậc lưỡi, nói: “Điều kiện trong ký túc xá của bọn họ so với trước kia cũng không cải thiện nhiều, một tháng còn phải nộp một khối tiền, không có ý kiến gì?"

Tuy rằng ba người một gian, chia ra ba mao ba, cũng rất rẻ, chỉ là chênh lệch quá lớn.

Loading...