Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 244
Cập nhật lúc: 2025-01-02 22:37:13
Lượt xem: 142
Trước kia là bốn năm người một gian, hiện tại là ba người một gian, sau đó viện còn có thêm vài hộ dân dắt theo trẻ nhỏ ồn ào nhốn nháo, nhóm thanh niên trí thức vui mới lạ, ban đầu mọi người còn nghĩ một người một gian đâu.
“Sẽ không"
Trình Ninh cười tủm tỉm nói: “Chúng ta thanh niên trí thức đồng chí đều là tư tưởng giác ngộ rất cao, là đồng chí có tri thức có văn hóa tốt, rất vừa lòng đối với sắp xếp bây giờ của chúng ta, anh nhìn đi, đơn này đều là bọn họ chủ động tìm bạn cùng phòng, lại chủ động cùng nhau đề lên"
Mọi người: “......”
Mọi người thật ra cũng không phải không có ý kiến, ngay từ đầu nghe nói hoàn toàn ngốc được không, nhưng dựa vào chuyện người châm ngòi ly gián đã bị đuổi đi, mọi người hiện tại chỉ là nghe theo số phận mà thôi.
Chỉ cần nghe theo là được.
Sau đó còn bị mẹ Trình Ninh thúc giục học hành chăm chỉ.......
Rõ ràng chỉ là làm nghề mộc mà thôi, vì cái gì cứ cách ba tháng lại thi một lần?
Đúng, đây là quy định mới của nhà máy mà Trình Ninh nửa tháng trước vừa đề ra Mọi người hoàn toàn là ngốc.
Chu Tiên Khai rất ghét thi cử….
Anh ấy ở trong ký túc xá thì thầm, hỏi Hàn Đông Nguyên: “Em chỉ là một đứa bào gỗ mà thôi, vì sao lại còn phải viết tiểu luận? Viết tiểu luận còn có thể giúp em bào gỗ ra hoa à?”
“Cậu không viết tiểu luận cũng không thể đem gỗ bào ra hoa"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-244.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Hàn Đông Nguyên nhàn nhạt, nói: “Học tập học nhiều ít nhiều cũng biết vài chữ, vẽ vài nét bút, cũng không đến mức người khác hỏi cậu ở nhà máy làm việc gì, cậu ngoại trừ nói là làm cái xẻng muỗng chén, nhưng cái kiểu dáng đều vẽ không ra, hoặc là vẽ cái chén người ta còn tưởng rằng cậu bán đồng nát"
Chu Tiên Khai: "….." Đáng đời không ai thèm để ý đến anh!
Cuối cùng là chuyện của đại đội tiểu học.
Sau đại hội công nhân lần trước, thư ký đại đội cùng với phía bên công xã xin đề nghị thành lập đại đội tiểu học, hiện tại đã nhận được đồng ý phản hồi.
Bất quá đồng ý thì đồng ý, phía bên công xã lại không cấp bất kì phí duy trì giáo viên nào cả Chuyện này vốn dĩ đã được đoán trước.
Trình Ninh đã mang theo Hứa Đông Mai cùng Thẩm Thanh đi công xã tìm công xã tiểu học nói chuyện, còn cầm mấy bộ sách trở về, sau đó ra dáng ra hình mà chuẩn bị một bộ đề thi.
Cô đem đề thi bỏ vào phong thư, nói: “Đề thi sẽ không cho các người nhìn, thuộc về cơ mật, nếu không thành vấn đề, hôm nay sẽ mời phía đại đội triệu tập quá trình giáo viên dự thi, bởi vì tạm thời chúng ta chỉ có năm trước năm nay hai lớp, chỉ là toán học cùng ngữ văn hai môn học, chúng tôi tạm thời định mời về ba giáo viên, như vậy giáo viên cũng có thể thay phiên nhau nghỉ ngơi.”
Bằng không không ngừng giảng bài, ai chịu nổi?
“Chờ thêm một đoạn thời gian nữa, xem phản hồi của giáo viên học sinh còn có các thôn dân, chúng ta lại xem có cần mời thêm giáo viên hay không. Tiền lương tạm thời của giáo viên định là tám khối năm, chờ thêm hai tháng thời gian thử việc chính là mười khối năm, giống với những giáo viên của đại đội tiểu học khác.”
Người được đề cử đều là quản lý nhà máy, tuy rằng đến bây giờ lấy cũng vẫn là cơ bản công điểm, nhưng tháng sau là có lương rồi, giáo viên tiểu học đối với bọn họ lực hấp dẫn lại đều không lớn, dù sao bọn họ mới vừa nghe xong báo cáo tiêu thụ của Liêu Thịnh, biết triển vọng của nhà máy khẳng định lớn hơn so với giáo viên tiểu học, cho nên bọn họ đối với việc tham gia thi tuyển chọn giáo viên không có hứng thú.
Tầng quản lý nhà máy không có hứng thú, thôn dân cùng thanh niên trí thức khác lại rất có hứng thú.
Rốt cuộc mỗi tháng mười khối năm, còn không cần làm ruộng, không cần đến phân xưởng, không cần làm việc phí sức, còn có thể diện.