Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 263
Cập nhật lúc: 2025-01-03 23:14:07
Lượt xem: 101
Trình Ninh không có nghe ra Hàn Đông Nguyên thử hỏi, chỉ cho rằng anh là ý trên mặt chữ, nghe anh hỏi chính mình, liền rất phấn khởi nói: “Em suy nghĩ một chút, nhưng vẫn chưa toàn diện, chờ quay đầu em sẽ liệt kê một cái đơn ra"
“Nói thử xem" Anh nói.
Trình Ninh liền nói: “Em muốn làm một cái phương án khẩn cấp, chính là lỡ như mùa mưa có hồng thủy hoặc là lũ bất ngờ, các thôn dân nên làm như thế nào, ví dụ như lúc mưa to, mọi người chắc sẽ lập tức trở về nhà, đặc biệt vào lúc mưa to liên tục vài ngày liền, lúc tình huống không đúng, phía bên trường học sẽ nghỉ học."
“Dọc theo thôn dân cư trú dọc theo chân núi có thể tránh vào nhà của thôn dân có địa thế cao, hoặc là trong trường học, sau đó chờ tới lúc sau khi bác sĩ tới, chúng ta cùng bác sĩ thương lượng, mua một ít dược vật, còn có lương thực.....”
Trình Ninh tựa như là bẻ từng ngón từng ngón tay nói, mấy thứ này, hiển nhiên không phải nhất thời nảy lòng tham có thể nói ra. Mà là luôn luôn khắc ghi ở trong lòng, không biết điều tra tư liệu nhiều hay ít, lại ở một cái một cái lo lắng ở trong đầu, không biết suy nghĩ bao nhiêu lần mới nghĩ ra được.
“Nè, anh có đang nghe không đó?"
Hàn Đông Nguyên không biết nghĩ đến cái gì, liền xuất thần, sau đó liền nhìn thấy tay nàng ở trước mặt mình, đưa về phía mình “Nè”.
Anh còn chưa phục hồi lại tinh thần, tất cả lực chú ý đều đặt trên mặt hoảng tay nhỏ, sau đó liền vươn tay nắm một cái.
Trình Ninh không ngờ anh sẽ đột nhiên nắm lấy tay của chính mình, kéo ra, ngay từ đầu không động đậy, anh nắm thật sự chặt, cô lại dùng lực, liền lập tức rút ra.
“Anh có đang nghe hay không vậy?" Cô tức giận nói.
“Ừ, có"
Hàn Đông Nguyên lúc này mới hoàn toàn phản ứng lại đây.
Sau đó đáy lòng liền dâng lên một tầng khủng hoảng không thể hiểu được.
Ngay từ đầu chỉ là một chút, nhưng lại chậm rãi, càng ngày càng khuếch tán, giống như là một gợn sóng nho nhỏ trên mặt nước tĩnh lặng, chậm rãi khuếch tán mở ra, cũng không phải d.a.o động rất lớn, phạm vi lại càng ngày càng rộng.
Không biết vì cái gì.
Dường như người đối diện, không phải là Trình Ninh mà anh thấy từ nhỏ, khi dễ đến lúc lớn.
Mà là một cái khác, giống như đang hoàn thành nhiệm vụ gì, sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ hoàn toàn rời khỏi Trình Ninh.
Anh lại muốn đi nắm cánh tay vừa mới nắm đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-263.html.]
Mềm ấm trơn trượt, nhu nhược không có xương, xúc cảm chân thật như vậy..
Giống như bắt lấy, cô cũng giống như sẽ không rời đi, chính là cuối cùng lý trí khắc chế nỗi xúc động kia, “Lũ bất ngờ,"
Anh rũ mắt, nhìn tư liệu giường đất trên bàn, thấp giọng chậm rãi nói: “Trình Ninh, em có phải có chuyện gì gạt tôi? Nếu có chuyện gì, em có thể nói với tôi."
Trình Ninh sửng sốt.
Lúc nãy cô quá tập trung đang nói về chuyện lũ bất ngờ, hơn nữa trong khoảng thời gian này, trong khoảng thời gian này nói như thế nào đây, quan hệ của hai người trong lúc không nhận ra đã thay đổi rất nhiều, tuy rằng anh có đôi lúc vẫn là mặt lạnh, không thích nói chuyện, có đôi lúc vẫn là tính tình không tốt, nhưng bởi vì vẫn muốn luôn làm việc cùng nhau, lại mặc kệ thế nào, vẫn là quan hệ cùng nhau lớn lên ở dưới một mái nhà, cho nên hiện tại thật sự đã rất quen thuộc, thậm chí có thể nói, là quan hệ rất thân thiết.
Này đối với cô cũng không có cái gì gọi là không thích ứng.
Bởi vì cô đã từng ở trong nhà anh, cứ như vậy nhìn anh vài chục năm đâu.
Ai còn có thể quen thuộc anh hơn cô chứ?
Tuy rằng cái gì anh cũng không biết.
Chỉ là cô có thể đem chuyện bản thân hồi sinh làm người trực tiếp nói cho anh sao?
Không, cô lắc đầu, sự việc quái lực loạn thần, chuyện cô hồi sinh làm người, cô không định nói cho bất kì người nào.
Nếu nói ra, cuối cùng không thu về được.
Chờ sau khi hiểu rõ chuyện bên phía anh, cô không muốn lạ trở lại kiếp trước sinh sống.
Không có bất kỳ kẻ nào biết bí mật cô hồi sinh làm người, cô có thể không hề có gánh nặng, tự do tự tại mà sống.
Bất quá, có lẽ có thể nhắc nhở mộ chút ít?
Trình Ninh ngơ ngẩn mà giãy giụa.
Hàn Đông Nguyên đã ngẩng đầu nhìn cô.
Anh nhìn cô dưới ánh đèn, lông mi thật dài khắc ở trong mắt ảnh ngược lúc hơi hơi đong đưa, lúc tĩnh lặng, anh thấy được cô tràn đầy rối rắm cùng giãy giụa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Như vậy rối rắm cùng giãy giụa dường như làm anh đau lòng