Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 269

Cập nhật lúc: 2025-01-03 23:14:17
Lượt xem: 100

Sau đó thì cô nghe thấy anh lại thốt ra lời nói khiến người khác kinh ngạc, anh nói: “Tôi không nhịn được, là vì tôi muốn làm như thế kia. Trình Ninh, là tôi muốn chịu trách nhiệm với em, muốn hẹn hò với em, được không?"

Trình Ninh một lần nữa ngây người.

Cô ngơ ngác nhìn anh, cho đến khi anh đứng dậy, đi tới trước mặt cô, đưa tay sờ nhẹ mái tóc của cô, ánh mắt nhìn thẳng cô, lặp lại từng chữ một rằng: “Là tôi muốn chịu trách nhiệm với em, muốn hẹn hò với em, được không?"

“Tại, tại sao?" Cô hơi lắp bắp nói.

Sao, sao lại như thế?

Tại sao anh lại muốn hẹn hò với cô... Đây là Hàn Đông Nguyên mà, từ nhỏ đã không thích cô, chán ghét cô, ánh mắt của Hàn Đông Nguyên nhìn cô vừa hung dữ vừa lạnh lùng, cả đời sau đều nguội lòng không có một người phụ nữ bên cạnh như Hàn Đông Nguyên, anh, anh nói anh muốn hẹn hò với cô?

Tại sao?

Ngược lại vấn đề này của cô làm khó Hàn Đông Nguyên.

Tuy nhiên, được thôi, vì để cho cô đồng ý với anh, mặt mũi tính là gì?

Hàn Đông Nguyên không hề ngu, cũng chưa bao giờ không biết nói chuyện.

Anh chỉ là trước sau như một làm biếng dỗ người khác mà thôi.

Nhưng lúc này cũng hôn người ta rồi, anh còn có thể giữ tính khí như thường ngày sao?

Tay anh còn đang nắm tóc cô.

Tóc của cô rất tốt, mảnh và sáng bóng, mềm mại, cầm trên tay, khiến lòng người cũng sẽ như mềm nhũn theo.

Bên cạnh ngón tay chính là khuôn mặt nhỏ của cô.

Làn da của cô càng mềm mại hơn.

Anh còn nhớ rõ xúc giác dán sát...

“Tôi thích em"

Cuối cùng anh cũng nói câu này ra khỏi miệng.

Sau khi anh nói ra bèn phát hiện thật ra cũng không có khó khăn như thế kia.

Anh nói: “Tôi muốn chịu trách nhiệm, bởi tôi thích em”.

Anh nói tới đây, giọng nói thấp xuống, giọng điệu trở nên dịu dàng lại triền miên, còn xen lẫn một ít cưng chiều.

Trình Ninh lại bị chấn động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-269.html.]

Cô ngơ ngác nhìn anh, sự kinh ngạc đối với câu nói này, không thua kém anh đột ngột hôn cô như thế kia.

Cô cứ nhìn anh như vậy.

Cô ngước khuôn mặt nhỏ lên, hơi há miệng ra, làn da trắng nõn như tuyết dưới ánh đèn thấp thoáng kèm theo màu hồng nhạt, đôi môi đỏ tươi, còn xen lẫn ánh nước long lanh...

Đôi mắt của Hàn Đông Nguyên biến sắc, cố nhịn lại mới không đưa tay đè cô vào trong lòng hôn thêm mấy lần.

Vân Mộng Hạ Vũ

Một khi lỗ hổng nào đó được mở ra, dường như có một số thứ không thể áp chế nữa.

Nhưng anh cũng biết, lúc này nếu anh thật sự làm như vậy, e rằng cô sẽ không giận anh. Chỉ sẽ khiến mọi thứ tồi tệ.

Trái cổ của anh nhúc nhích, hơi dời mắt đi, khẽ giọng nói: “Em đều đã đi theo tôi đến nơi này, còn cả ngày quấn quýt lấy tôi, tôi thích em, có gì kỳ lạ lắm sao?"

Giọng nói của anh đã có phần khàn khàn.

Trình Ninh: “….” Hóa ra đều là lỗi của cô?

Trình Ninh Ninh hết sức hỗn loạn.

Cô thật sự hoàn toàn không nghĩ tới mặt này.

Cô và Hàn Đông Nguyên...

Cô và anh lớn lên dưới một mái nhà, hai người làm sao có thể nghĩ đến mối quan hệ này?

Hơn nữa nhớ lại kiếp trước, cả đời Hàn Đông Nguyên cũng không có một người phụ nữ nào bên cạnh.

Cô còn tưởng rằng anh vô cảm xúc, hoàn toàn không có hứng thú về mặt này...

Cho nên, ai có thể ngờ được điều này?

Cô nghiêng đầu, vốn là muốn đi xem ánh đèn, lại quên mất tay anh vẫn luôn ở đó nắm tóc cô, cô vừa nghiêng đầu thì đụng vào tay anh.

Hàn Đông Nguyên vốn đang cố kìm nén, nhưng chính cô đụng vào anh, anh cũng sẽ không tránh ra, ngón tay cứ thế đè lên má cô.

Trình Ninh run nhẹ.

Anh lại xuôi theo gương mặt của cô đè lên bờ vai cô, nói: “Thử xem, được không?"

Hả?

Trình Ninh ngẩng đầu lên.

Cô muốn nói đây nhất định là hậu quả do bóng đêm và ánh sáng gây nên.

Cô mở miệng, một hồi lâu mới khẽ giọng nói: “Không, không được, anh ba, điều này, làm sao có thể chứ?"

Loading...