Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-01-03 23:15:16
Lượt xem: 130

Ba mẹ Tưởng San San cũng tham gia hôn lễ.

Gần nhất bởi vì chột dạ chuyện của hồi môn, gầy đây Lý Thắng đồng ý đưa cho bọn họ mang đi thổ sản vùng núi trên tiệc rượu hôn lễ, bữa tiệc coi như yên tĩnh.

Lý Thắng sợ Tưởng San San tức giận, cũng không nói chuyện thổ sản vùng núi với cô ta.

Chờ tới buổi tối động phòng, mới nói việc này với cô ta.

Tưởng San San không vui: “Vì sao phải cho bọn họ? Lần này thực hiện được, lần sau còn không biết lại muốn cái gì."

Cô ta nghĩ đến bị em trai cướp đi công việc và cơ hội ở thành phố, còn có đồ vật bà nội để lại cho mình, chẳng sợ không đáng tiền, chỉ là để kỷ niệm, đều bị ba mẹ cô ta đoạt đi rồi, lòng dạ không có biện pháp bình tĩnh.

Lý Thắng sờ cô, nói: “Chỉ để lại nửa cân nấm nửa cân rau khô, chặn miệng của bọn họ, miễn cho hôn lễ nháo đến khó coi, chờ ngày mai bọn họ lại nháo, thì để bọn họ náo loan."

Lúc này Tưởng San San mới “hahaha” một tiếng cười ra.

Ăn xong cơm chiều tân nương và tân lang vào động phòng, mọi người hưng phấn nhưng đều không làm quá, hẹn nhau đi đánh bài.

Liêu Thịnh gọi Hàn Đông Nguyên, Hàn Đông Nguyên uống quá nhiều rượu, Trình Ninh ở bên người, lúc này nào có tâm tư đánh bài gì?

Liêu Thịnh đi theo Chu Tiên Khai bọn họ sang ký túc xá công chức bên kia đi đánh bài.

Chu Hiểu Mỹ và Vương Hiểu Quyên cũng gọi Trình Ninh, nói: “Ninh Ninh, chúng ta cũng đi đánh bài."

Trong lòng Trình Ninh vướng bận chương trình nước lũ kia, nghĩ trở về tiếp tục làm, hơn nữa ngày hôm sau còn phải dậy sớm đi công xã, nên lắc đầu, nói: “Các cô đi thôi, sáng mai tôi phải đi công xã sớm.

Mọi người cũng không hề kéo cô.

Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh trở về.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-288.html.]

Vương Hiểu Quyên nhìn bóng dáng Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh, hỏi Thẩm Thanh một bên: “Thẩm Thanh, cô có cảm thấy hay không, có cảm thấy trưởng xưởng chúng ta và Ninh Ninh giống như có chút không bình thường hay không?"

Không thể không nói trực giác của phụ nữ đều rất đáng sợ.

Đương nhiên không bình thường!

Quả nhiên phụ nữ mới là tri âm của phụ nữ!

Cô ấy gật đầu, lại gật đầu, nói: “Là không bình thường!"

Không chỉ là lúc trước thuận khí và bưng trà rót nước, sau đó cô ấy chú ý, trên tiệc nhìn Hàn Đông Nguyên như vẫn luôn đang uống rượu, hoặc là nhìn Liêu Thịnh bọn họ nói chuyện, đều không chút nào để ý cái gì, nhưng trong lúc lơ đãng lại có thể phát hiện kỳ thật đôi mắt anh vẫn luôn đều ở trên người Trình Ninh.

Trình Ninh cũng không thích hợp.

Mỗi ngày cô ấy đi theo Trình Ninh làm việc, thời gian dài cũng có hiểu biết nhất định với cô, cô ấy có một loại thân cận quen thuộc rất tự nhiên với Hàn Đông Nguyên, nhưng không có tình yêu nam nữ, ít nhất còn chưa tới loại trình độ này, nhưng hôm nay nhìn cô, lại có một chút cảm giác như là một nụ hoa lặng lẽ nở ra, chứa chút ngây thơ kiều tiểu, như đứa trẻ nào đó mới đến thế giới hồn nhiên và ngại ngùng, có một loại xinh đẹp kinh tâm động phách.

Đây là quan hệ đi phía trước bước một bước sao?

Thẩm Thanh không phải người bát quái, nhưng nhìn bóng dáng hai người Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên này, lòng không nhiều bát quái lắm cũng ngo ngoe rục rich.

Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên trở về nhà.

Trải qua một ban ngày một buổi tối Trình Ninh đã điều chỉnh tốt chính mình, hơn nữa trừ ngay từ đầu không bình thường, hiện tại về cơ bản Hàn Đông Nguyên vẫn là Hàn Đông Nguyên ban đầu, Trình Ninh cũng khôi bạc bình thường, tuy ngẫu nhiên nghĩ đến cái từ “Đối tượng” này còn hơi biệt nữu.

Phòng của Trình Ninh là một gian bên phải cuối cùng, phòng Hàn Đông Nguyên lại là phòng thứ hai ngược lại bên phải, hai tường cách vách.

Hàn Đông Nguyên trở về phòng trước.

Tới lúc Trình Ninh ngẩng đầu nhìn Hàn Đông Nguyên một cái, nói với anh: “Vậy em trở về, anh cũng về nghỉ đi”

Loading...