Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 291
Cập nhật lúc: 2025-01-03 23:17:07
Lượt xem: 106
Vừa rồi kỳ thật bọn họ cũng không nháo như thế nào, chính là sáng sớm lấy được một túi nhỏ hai cân thổ sản vùng núi Lý Thắng cho bọn họ, bên trong còn ít nhất hơn phân nửa đều là nấm dại dã rau khô, đây là tống cổ ăn mày sao? Nên chất vấn hai câu.
Ai biết Tưởng San San tự mình ồn ào lên.
Rõ ràng trước kia tuy tính tình cũng không tính tốt, lại cũng coi như thuận theo, sao hiện tại trở nên không biết xấu hổ không cần da mặt như vậy?
Tưởng San San không phải chỉ nói, cô ta nói xong còn thật sự không biết lấy ra cái kẻng từ nơi nào, gõ “Keng” một tiếng, dọa ba mẹ Tưởng em hai Tưởng một cú sốc, ở núi sâu rừng già, rốt cuộc khí thế của bọn họ vẫn yếu đi, không dám la lối khóc lóc, vội hùng hùng hổ hổ nói: “Chúng tao đi, chúng tao đi, mày, tên ngốc này, chúng tao sinh mày chỉ là sinh vô ích, thật sự là bạch sinh một bộ thông minh dạng, gả cho người nghèo xó xỉnh trong núi, còn tự tin lật mặt với người nhà mẹ đẻ, mày c.h.ế.t ở chỗ này cả đời đi, về sau có mày khóc!"
“Cút!"
Tưởng San San rống lớn một tiếng về phía bọn họ.
“Còn không lên, không lên chúng tôi đi.”
Hàn Đông Nguyên mặt vẫn luôn không biểu tình đột nhiên lạnh lẽo nói về phía bên ngoài.
Người nhà họ Tưởng bất ngờ nghe được Hàn Đông Nguyên đột nhiên lên tiếng thì hoảng sợ, quay đầu nhìn về phía anh, đánh cái rùng mình.
Mắt thấy đã có thôn dân nghe được động tĩnh bên này vây quanh lại, ba Tưởng cắn răng kéo mẹ Tưởng và em hai Tưởng bò lên trên xe bò, nói: “Đi, đi trước."
Những người trong thôn này đều là không có văn hóa, vạn nhất thật sự nháo lên, cho dù bọn họ không c.h.ế.t cũng phải bị lột một lớp da.
Nói tới đây chỉ hận đến không được.
Mệt bọn họ tốt chút tiền riêng chạy tới tham gia hôn lễ của con gái, kết quả rơi vào kết quả như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-291.html.]
Sinh con gái này có ích lợi gì?
Quả thật chính là bạch nhãn lang!
Sáng sớm tinh mơ nhìn một màn như vậy Hàn Đông Nguyên đã bực bội.
Vốn dĩ anh có thể ở trên xe bò với Trình Ninh mấy giờ, chẳng sợ chỉ là nói công việc, kia cũng là rất trân quý, nhưng đi lên vài người như vậy, thật sự là nói cái gì cũng chưa hứng thú.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ba mẹ Tưởng em hai Tưởng bò lên trên xe bò kia kêu vừa tức lại xấu hổ.
Muốn chửi ầm lên ở trên xe bò, rồi lại e ngại Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh ở đây, hơn nữa diện mạo khí chất của hai người đều thuộc về vô cùng xuất chúng, chẳng sợ ăn mặc thô y bố sam bình thường cũng khó nén khí chất và tướng mạo xuất sắc, hơn nữa vẻ mặt của Hàn Đông Nguyên lạnh lùng, càng khiến cho bọn họ muốn mắng ra miệng lại cứng rắn nuốt trở lại trong bụng, sắc mặt vừa xấu hổ lại mỉa mai.
Xe bò “Kẽo kẹt kẽo kẹt” đi về phía trước, ghế sau xe là một mảnh trầm mặc quỷ dị.
Cuối cùng vẫn là mẹ Tưởng tức không chịu được, buồn bực nói: “Thật sự là kiếp trước thiếu nợ nó, mới sinh ra oan nghiệt như vậy, tìm một người trong núi, cũng không biết xấu hổ la lối khóc lóc."
“Lải nhải” mà mắng Tưởng San San từ đầu đến chân một lần, ba Tưởng em hai Tưởng gục mặt xuống không lên tiếng.
Mẹ tưởng diễn kịch một mình đại khái cảm thấy không có đồng minh, quá cô đơn, trong lúc nghỉ ngơi lại quay đầu đáp lời với Trình Ninh thoạt nhìn quen thuộc, nói: “Vị tiểu đồng chí này, ngày hôm qua ở trên hôn lễ San San gặp cô, cô cũng là thanh niên trí thức sao?"
Trình Ninh cũng không giống Hàn Đông Nguyên có bao nhiêu chán ghét với mấy người nhà họ Tưởng này, cũng không bài xích với bọn họ cùng nhau nhờ xe.
Nếu như cô bị mệt nhọc vài chục năm, chỉ cần chuyện không liên quan đến mình náo nhiệt gì đều có thể nhìn đến mùi rất ngon.
Cho nên mẹ Tưởng tìm cô đáp lời, cô cũng có thể tâm bình khí hòa nói chuyện với bà ta gϊếŧ thời gian, cười nói: “Đúng vậy"