Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 343
Cập nhật lúc: 2025-01-04 15:13:46
Lượt xem: 79
Anh nhịn không nổi cho đến khi gân trên tay nổi lên anh mới đưa tay ôm cô vào trong lòng mình, chửi bới: “ Nếu em không cho anh làm loạn thì cũng đừng dụ dỗ anh, anh là con người, đâu phải là thần tiên"
Vẫn là thích cô ấy, ngày ngày trong mơ đều hận không thể ăn được người đàn ông của cô ấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trình Ninh cảm thấy bản thân hình như có chút lật lọng.
Cô nghĩ ngợi trong lòng nói ấp úng: “Cũng không phải là không thể hôn, nhưng anh dịu dàng chút, giống tối hôm đó, cũng được.”
Nói đến đoạn sau thì âm thanh đã trở nên trầm như muỗi vây.
Trả lời cho cô là một Hàn Đông Nguyên không có một chút ôn nhu nào.
Hai người cũng không biết đã quấn lấy nhau bao lâu, bầu trời bên ngoài đã trở nên tối rồi.
Dưới lầu cũng truyền đến thấp thoáng tiếng nói chuyện.
Một lát mà có người đến đây thì đúng thật là.
Trình Ninh cuối cùng không thèm để ý sự chọc phá của Hàn Đông Nguyên mà dứt khoát đẩy anh ra, chỉnh lại quần áo, rồi sợ mặt của mình, hỏi anh: “Anh có gương không?"
Hàn Đông Nguyên liền dựa vào bàn phía trước mà ngắm cô, lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lấm tấm mây bay, đôi mắt mang một màu nước khác, khóe mắt hơi nhếch lên, vừa nhìn là biết dáng vẻ sau khi được yêu thương.
Nghĩ đến đây, lòng anh lại nóng lên, c.h.ế.t người, anh hận không thể tiếp tục ôm cô, hôn cô và vuốt ve cô, nếu cô thích anh dịu dàng thì liền trở nên dịu dàng, nhưng thật ra điều này đối với anh mà nói thì giống như một sự tra tấn ngọt ngào.
Nhưng cho dù là sự tra tấn thì anh vẫn bằng lòng chấp nhận, không tình nguyện rời xa nửa bước.
Anh thở dài.
Anh trước đây hơn mười năm chưa từng thở dài, chắc cả đời này anh sẽ chỉ vì cô mà thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-343.html.]
Sau đó anh cúi thấp đầu từ trong ngăn kéo đưa cho cô một chiếc gương.
Cô nhận lấy chiếc gương, Hàn Đông Nguyên tiện tay chải tóc cho cô, rồi lại giúp cô chỉnh lại quần áo, cuối cùng lại không chịu nổi mà hôn lên cổ cô, Trình Ninh một tay cầm gương một tay đẩy anh ra, cô bước sang một bên, né xa anh, trừng mắt nhìn anh, rồi phớt lờ anh, nhìn kỹ hơn rồi đưa tay chạm lên môi, xác nhận mọi thứ từ khuôn mặt đều quần áo đều ổn, rồi cô thu dọn đồ đạc, ôm nhật ký và tập tài liệu, cô đi xuống lầu dưới ánh mắt yếu ớt nhưng lại có sự đốt cháy của Hàn Đông Nguyên.
Lại nói về bên phía Hàn Nhất Mai.
Buổi trưa Hàn Nhất Mai cuối cùng không về nhà, ở nhà ăn ăn cơm rồi về văn phòng.
Buổi trưa trước khi đi cô cho nổ một quả b.o.m như vậy, khi về chắc chắn sẽ bị mọi người bao vây.
Chị Vương hỏi cô ấy: “ Nhất Mai à, đang yên đang lành, có chuyện gì vậy? Không phải cô đã cùng với tiểu Lưu bàn chuyện hôn sự rồi sao? Sao đang yên đang lành lại tự nhiên nói gia đình không đồng ý, thế là tan vỡ à? Đây, đây có phải là nhà cô đề ra điều kiện mà nhà tiểu Lưu không làm được không?"
“Nhất Mai à, tôi biết điều kiện nhà cô tốt, nhà tiểu Lưu là gia đình công nhân, điều kiện gia đình chắc chắn không thể so được với nhà cô, nếu như kết hôn thì cũng nên thông cảm cho nhà người ta.”
Nhà chị Vương với nhà họ Lưu có mối quan hệ thân thiết.
Chị Vương là chị họ xa của mẹ Lưu Tồn Cương, đây là người làm mối cho Hàn Nhất Mai và Lưu Tồn Cương, chị ấy còn nhận được một phần quà lớn từ nhà họ Lưu.
“Dừng!"
Hàn Nhất Mai giơ tay lên ngắt lời chị ấy, lại nhìn một lượt từng người đang ngồi ở đó nhô đầu lên và ánh mắt tràn đầy sự hiếu kỳ, nhiều chuyện, nói: “Chuyện này không cần nói lại nữa, bây giờ tôi đi in một số thứ, lát nữa mọi người truyền nhau đọc là biết thôi."
Mọi người: “ ???"
Còn in ra luôn á?
Đưa cho mọi người truyền nhau đọc?
Trong phút chốc mọi người đều kinh ngạc há hốc miệng, cả buổi trời không khép lại được.