Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 369
Cập nhật lúc: 2025-01-05 08:45:04
Lượt xem: 125
Nhưng nếu là anh họ của Thẩm Thanh, Trình Ninh lại tự dưng có chút thân thiết với anh ta.
Vốn trước đó Phí Tự cũng là người rất thú vị.
Trong đợt ghé thăm này, Phí Tự hấp dẫn phần lớn lực chú ý của mọi người.
Lương Hằng Châu tính tình trầm ổn, chỉ thỉnh thoảng mới đáp lại một hai câu.
Thế nhưng trong lúc nghỉ anh ấy đưa cho Trình Ninh một túi quà lớn, nói với Trình Ninh: "Nghe đồng chí Hàn Nhất Mai nói em đang giúp xưởng sản xuất đồ nội thất làm thiết kế đồ nội thất, anh đã cố ý tìm một ít sách và tư liệu tới đây, chắc sẽ có ít tác dụng với em."
Trình Ninh nhận lấy, mở ra, có rất nhiều sách và tạp chí cũ, có một quyển sách lý luận thiết kế đồ nội thất, có một ít sách báo gia đình.
Bây giờ không giống như sau này, sách và tạp chí đều vô cùng quý giá.
Hơn nữa buổi sáng Hàn Nhất Mai mời anh ấy, lúc anh ấy tới đã xách cho cô những cuốn sách và tài liệu này, hiển nhiên là thật sự rất có tâm muốn giúp đỡ cô.
Điều này quý giá hơn bất cứ thứ gì khác, Trình Ninh trịnh trọng cảm ơn anh ấy.
Lương Hằng Châu lại nói: "Chỉ là trong lúc vội vàng chuẩn bị thôi, nếu em có sách gì cần hoặc là muốn, cứ việc nói cho anh biết, trong nhà anh nói không chừng là có".
Trình Ninh nói: "Những thứ này đã rất tốt rồi, không có cái gì đặc biệt cần đâu".
Trình Tố Nhã mang theo nụ cười ôn hòa nhàn nhạt.
Bà cũng có vẻ rất thích Lương Hằng Châu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng trước khi ăn cơm Hàn Kỳ Sơn nói có một thứ muốn hỏi Lương Hằng Châu, cùng Trình Tố Nhã gọi Lương Hằng Châu đến phòng làm việc của ông ấy.
Đến phòng làm việc Hàn Kỳ Sơn lại ra ban công đọc sách.
Trong phòng chỉ còn lại Lương Hằng Châu và Trình Tố Nhã.
Trình Tố Nhã cười nói: "Lần trước lúc con tới cô không có ở đây, cho nên cũng không hỏi được con về tình hình phía Nam, hai năm nay, sức khỏe thím hai của con có tốt không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-369.html.]
“Không tệ ạ."
Lương Hằng Châu nói: “Lúc con đón năm mới đã qua thăm bác hai và thím hai, bọn họ đều rất khoẻ."
Trình Tố Nhã đầu, nói: "Cho nên hiện tại con tới tìm Trình Ninh, là ý của chính con, là ý của bác hai và thím hai con?"
Trình Tố Nhã hỏi câu này rất khéo léo.
Bởi vì tám năm trước khi Lương Hằng Châu lần đầu tiên tới Bắc Thành ghé thăm nhà họ Hàn, anh ấy nói là bác hai của anh ấy, cũng chính là bố dượng của Trình Ninh là Lương Ngộ Nông, bảo anh ấy tới tìm Trình Ninh, còn mang theo rất nhiều lễ vật.
Sau đó trên cơ bản anh ấy đều là một năm qua hai lần.
Hàng năm nghỉ đông và nghỉ hè xong, từ trong nhà ra tới đây anh ấy luôn mang theo rất nhiều lễ vật.
Mãi cho đến khi anh ấy tốt nghiệp đại học, sau đó mấy năm mới tới đây một lần.
Năm nay lại đột nhiên đến thường xuyên.
Mà thân phận của Lương Hằng Châu thật sự cũng rất đặc thù.
Trên danh nghĩa anh ấy là con trai của anh họ Lương Ngộ Nông, là bố dượng của Trình Ninh.
Trên thực tế, anh ấy lại là con ruột và là đứa con duy nhất của Lương Ngộ Nông.
Lương Ngộ Nông và Tiêu Lan khi còn bé là hàng xóm.
Ông ta lớn hơn Tiếu Lan rất nhiều tuổi, khi còn bé hai người cũng chỉ là quan hệ hàng xóm bình thường.
Năm mười tám tuổi ông ta tham gia quân ngũ, sau đó thông qua giới thiệu xem mắt mà cưới mẹ của Lương Hằng Châu, thời gian hai người ở bên nhau rất ngắn, vừa mới kết hôn xong ông ta lập tức tham gia chiến tranh Triều Tiên tác chiến, sau đó bị thương rồi mất liên lạc, tám năm sau trở về, vợ đã dắt theo con gả cho anh họ có họ hàng xa của ông ta.
Sau đó chính là Tiêu Lan vì bệnh tật mà được nhà họ Tiêu đón về phố Hoa, sau khi hai người gặp nhau lập tức cưới nhau.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà hai người kết hôn nhiều năm nhưng lại không có con, chỉ nuôi dưỡng một đứa con gái duy nhất của Tiêu Lan.