Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 379
Cập nhật lúc: 2025-01-05 08:45:20
Lượt xem: 85
Trình Ninh biết hình ảnh của Hàn Đông Nguyên ở trong nhà không được tốt lắm nên Trình Ninh không bao giờ bỏ qua cơ hội nào ra sức nói tốt cho anh.
Trong lòng Trình Tố Nhã hừ một tiếng nhưng bà cũng hiểu rõ năng lực của đứa con riêng này là không thể bàn cãi, nhưng chỉ có điều tính tình của nó rất hay khiến người ta thấy ghét.
Hàn Nhất Mai cũng ghét nhất tên em trai không biết cố gắng của cô ấy.
Sao mà mấy việc khác có thấy nó tích cực như vậy bao giờ đâu?
Bà nội Hàn cười vui vẻ hào hứng nói: “Đúng vậy đó, lần này anh ba của con quay về quê đúng là làm được rất nhiều chuyện"
Có điều khi bàn nội Hàn nói câu này Trình Ninh lại nhớ tới chuyện bà nội muốn đi theo cô cùng quay về quê bèn nói: “Vậy nên bà nội à, bây giờ ở dưới quê đang là mùa mưa nên không an toàn đâu ạ, không chỉ thề mà còn nóng, bà vẫn nên chờ thêm một chút tới mùa thu con và anh ba quay về đón bà nội đi về dưới quê ở một khoảng thời gian có được không?"
Bà nội Hàn xua tay nói: “Cuối tháng năm đầu tháng sáu con mới đi kia mà, còn cách những ngày trời mưa to xa lắm, bà nội cũng chỉ ở có nửa tháng một tháng thôi, chờ tới khi mùa hè tới rồi bà nội sẽ quay về đây, nếu không thì ai mà trông Tiểu Vũ kia chứ."
“Bà nội, nếu không con xin nghỉ tầm nửa tháng mười ngày rồi mang theo Tiểu Vũ cùng với bà đi về quê một chút nhé"
Hàn Đông Chí nãy giờ vẫn luôn im lặng không nói gì bỗng nhiên chen vào nói: “Tiểu Vũ lớn như vậy rồi mà nhóc còn chưa từng về quê lần nào đâu ạ."
So với Hàn Đông Nguyên sinh ra ở Bắc Thành và so với Hàn Nhất Mai tuy rằng sinh ra ở quê nhưng lại chẳng có chút ký ức gì về nơi ấy thì Hàn Đông Chí từ nhỏ đã ở trong núi tới tám tuổi mới rồi khỏi đó thì tình cảm của anh ấy đối với quê hương còn sâu nặng hơn cả.
Bà nội Hàn vui vẻ bảo: “Con có thể xin nghỉ mấy ngày đi cùng bà sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-379.html.]
Hàn Đông Chí liếc mắt nhìn ba của anh ấy một cái rồi nói: “Trưởng nhà xưởng không phải còn ngồi ở đây hay sao? Bà nội à bà lên tiếng thì ba còn có thể không phê cho người ta xin nghỉ hay sao?"
Hàn Kỳ Sơn trừng mắt liếc nhìn con trai ruột của mình một cái, nhưng cũng là mẹ của ông ấy muốn đi về quê, con trai muốn đi theo cùng sao ông ấy có thể ngăn cản được đây?
Nói thật là nếu không phải do đi không được thì Hàn Kỳ Sơn cũng theo họ cùng trở về một chuyến rồi. Chỉ một lời nói như vậy mà quyết định một chuyện quan trọng.
Dù thế nào đi chăng nữa Trình Tố Nhã đã không xin phép vào ngày cuối cùng mà để Hàn Đông Nguyên và ở Trình Ninh ở nhà.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cơm nước xong bà nội Hàn đánh tiếng với hai người họ một tiếng rồi mang Tiểu Vũ ra ngoài chơi.
Lúc Trình Ninh làm việc Hàn Đông Nguyên cũng không làm phiền cô mà chỉ ngồi ở trên ghế sô pha đọc sách.
Thật ra điều lệ Trình Ninh đã sớm liệt kê ra xong rồi nhưng mà do sau đó phải đưa cho đại đội nên cô phải kiểm tra kỹ càng tỉ mỉ từng chi tiết một rất nhiều lần, ví dụ khi mưa to thì trường học sẽ cho nghỉ học, để đại đội đưa những người dân ở chỗ trũng khác đến tạm lánh ở trường học lại càng không thích hợp, bây giờ chủ yếu là có thể rút ra được những chỗ nào thì đều áp dụng cả, cô phải đơn giản hóa từ ngữ và tạo điều kiện thực hiện.
Trình Ninh viết xong một cái lại thảo luận cùng với Hàn Đông Nguyên một cái.
Hàn Đông Nguyên vỗ vào vào bên cạnh mình kêu Trình Ninh ngồi qua đó.
Trình Ninh vừa đi qua đó ngồi xuống Hàn Đông Nguyên đã vòng tay qua ôm cô dọa cho Trình Ninh sợ giật cả mình.
Trình Ninh phủi tay anh nói: “Đây là phòng khách đó, anh điên rồi à"
“Cũng có ai đâu"