Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 415

Cập nhật lúc: 2025-01-05 20:22:05
Lượt xem: 79

Bà nội Hàn cũng kinh ngạc chớp mắt một cái, nhưng cũng chỉ chớp mắt một cái mà thôi. Bà nhanh chóng cười nói: "Cũng không tính là định ra rồi, nhưng người trong nhà cũng đang có ý này, nhưng mà Ninh Ninh còn nhỏ nên trong nhà vẫn đang còn xem lại, mọi người biết là được rồi"

Mọi người chỉ xem bà đang nói tránh.

Thật ra việc định ra chỉ là có ý vậy thôi.

Nhiều người lúc một lúc thì Hàn Hữu Phúc và thím La nhận ra bà nội Hàn ủ rũ, lập tức đưa mọi người rời đi.

Trình Ninh cảm thấy là lạ.

Nhưng nhiều người nên cô cũng không tiện nói nhiều gì, cô chỉ nói với Hàn Đông Nguyên Hàn Đông Chí một tiếng, dẫn bà nội trở về phòng ngủ trước.

Họp buổi chiều, Trình Nịnh tìm Hàn Đông Nguyên cùng đi đến nhà máy, vừa mới ra sân đã gặp thư ký đại đội Chu Phác Hòe và Chu Hiểu Mỹ đang vội vàng đi về phía họ, vừa nhìn thấy bọn họ, Chu Hiểu Mỹ đã lớn tiếng chúc mừng, nói: "Xưởng trưởng, Ninh Ninh, nghe nói hai người đính hôn, chúc mừng nhé!"

Trình Ninh: "…"

Lại tới nữa, lại tới nữa.

Cũng may có kinh nghiệm đối phó với thím La lần trước, lúc này Trình Ninh đã là kiểu thấy biến không sợ hãi, cô nói: "Chú thư ký, Hiểu Mỹ, hai người tới đây tìm tôi với anh Đông Nguyên, hay là tới thăm bà nội tôi?"

"Người ta là bà nội cô hả?"

Hiểu Mỹ trêu ghẹo: "Chỉ là đính hôn thôi, còn chưa được gả đi mà đã gọi người ta thân thiết thế rồi à?"

Trình Ninh: “…”

Đó vốn chính là bà nội tôi, nhưng chuyện này chỉ nói một lúc thì đúng là không thể nói rõ được.

Quên đi, quên đi.

Chu Phác Hòe hiếm khi có được vẻ mặt ôn hòa, cười nói: "Chủ yếu là tới thăm dì thôi, bây giờ dì đang nghỉ ngơi há?"

"Đang nghỉ ngơi, nhưng mà có anh tôi trong phòng"

Hàn Đông Nguyên nói.

"À, nếu vậy thì tôi đưa Hiểu Mỹ đi thăm anh trai anh trước."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-415.html.]

Chu Phác Hòe nói: "Được."

Hàn Đông Nguyên nói: "Nhà máy chúng ta sẽ mở một cuộc họp, sẽ bàn về việc sắp xếp cho nhà máy sau này, nếu thư ký anh có rảnh thì hãy dẫn theo đồng chí Chu Hiểu Mỹ tới cùng."

"Được."

Vân Mộng Hạ Vũ

Chu Phác Hòe đồng ý.

Trình Ninh chào hỏi với Chu Phác Hòe và Chu Hiểu Mỹ, sau đó đi ra sân với Hàn Đông Nguyên dưới ánh mắt còn đang hừng hực hóng chuyện và nụ cười tủm tỉm của Chu Hiểu Mỹ.

Vừa ra sân thì Trình Ninh đã nhìn về phía Hàn Đông Nguyên.

Chuyện này rất kỳ lạ, trước đó lúc thím La nói thì cô đã cảm thấy kỳ lạ, tối hôm qua bà nội vừa mới nói với thư ký Từ và vợ thư ký về chuyện định ra gì đó, sao hôm nay tất cả mọi người đều đến chúc mừng bọn họ rồi nói đính hôn gì đó?

Ai nói bọn họ đính hôn?

Hàn Đông Nguyên ho khan một tiếng, nói: "Trước đó ở trong ký túc xá, bọn họ đã hỏi anh, anh cũng không muốn nói dối nên đã thừa nhận luôn"

Trình Nịnh: "???"

"Được rồi."

Anh trực tiếp đưa tay ra sờ sờ đầu cô, nói: “Xong rồi, tất cả mọi người đã biết cũng tốt, cũng không cần cố ý nói khác đi, chúng ta đi họp thôi.”

Trình Ninh vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, chỉ là đã tới bước này rồi, không lẽ cô còn phải đến riêng từ nhóm thôn dân rồi giải thích từng cái một rằng cô và Hàn Đông Nguyên không phải là quan hệ đó?

Nhưng bây giờ đính hay không đính hôn thì cũng chỉ là một hình thức mà thôi.

Cho nên ngày đầu tiên trở lại trên núi, bằng một cách thần kỳ nào đó mà cô đã trở thành hôn thê của Hàn Đông Nguyên.

Tới phòng họp nhà máy, lúc mọi người lại tới chúc cô lần nữa, cô đã hoàn toàn c.h.ế.t lặng.

Hứa Đông Mai cười nói: "Không ngờ chỉ trở về một chuyển mà hai người đã đính hôn, chuyện lớn như vậy mà khi trở về xưởng trưởng lại không thèm nói một câu nào với chúng ta."

Nói? Anh nên nói như thế nào?

Trong lòng Trình Ninh oán thầm, nhưng chỉ có thể cười lễ phép.

Đột nhiên lại đính hôn, đương nhiên Hứa Đông Mai và Thẩm Thanh có rất nhiều lời muốn hỏi, nhưng lúc này nhiều người, lại còn sắp họp nên đành phải nhịn trước.

Loading...