Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 418
Cập nhật lúc: 2025-01-05 20:22:10
Lượt xem: 73
Trình Ninh muốn chạy đi khỏi nơi này.
Dù sao cô nhận ra với tính cách của Chu Hiểu Mỹ và gia đình, cũng không cần lo cô ấy sẽ gặp chuyện gì có hại.
Lại nghe cô ấy nói: "Là kỹ sư Kỷ."
Hiểu Mỹ vừa kéo lấy cô trên đường: "Cũng chính là anh ấy, không ai xa lạ cả, nếu là thanh niên tri thức khác, con gái không thích thì chắc chắn tôi đã bắt đến từ sớm rồi... Ai, cô nghĩ anh ấy có thích ai trong thành phố chưa? Ninh Ninh, anh ấy do cô mời đến, nghe nói trước kia khi ở chung một đơn vị với xưởng trưởng tụi tôi, cô có thể hỏi xưởng trưởng tụi tôi một chút không? Có phải anh ấy từng có người yêu ở thành phố, hoặc là..."
Cô đánh giá Trình Ninh từ trên xuống dưới, nói: "Hoặc là cũng giống như xưởng trưởng của chúng tôi, có một thành mai trúc mã giống cô ở trong thành phố, không phải là người yêu nhưng còn hơn cả người yêu, vậy thì ai tranh giành được?"
Trình Ninh: “…”
Sao lửa lại cháy tới trên đầu cô rồi?
Nhưng mà Kỷ Dương…
Trình Ninh có hơi ngạc nhiên, nhưng rồi cũng không thấy lạ lắm.
Cô nói: "Anh ta có thái độ gì với cô? Bây giờ hai người ở mức độ nào rồi?"
"Cái gì, mức độ gì?"
Chu Hiểu Mỹ mờ mịt, nói: "Anh ấy không đáp lại tôi, vậy thì có mức độ nào chứ?"
Tới hôn cũng chưa hôn một cái, còn có thể có mức độ gì?"
Nói xong lại nghĩ đến gì đó: "Nắm tay thì có tính không?"
Trình Ninh bị dọa cho nhảy dựng, đã nắm tay rồi? Nhanh vậy sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-418.html.]
Cái này, cảm giác Kỷ Dương không phải là người như thế, không, cũng rất khó nói, ví dụ như Hàn Đông Nguyên, trước kia không ở bên cạnh anh, sao cô biết được anh là người như vậy?
"Đã nắm tay rồi mà cô còn kêu tôi dạy cô cái gì?"
Trình Ninh khó hiểu, nói xong nhíu mày: "Chẳng lẽ nắm tay rồi mà anh ta còn không chịu nhận hả? Cô cảm thấy anh ta vừa bắt tay với cô vừa nhớ thương người khác nào đó hả?"
"Cái gì chứ?"
Hiểu Mỹ nói: “Nắm tay là lần trước tôi dẫn anh ấy đi dọc theo đường sông để thăm dò địa hình, lúc đi dạo ở đường sông thì không dễ đi nên tôi kéo anh ấy đi một lúc.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trình Ninh: "..."
"Cho nên, rốt cuộc bây giờ hai người đang ở trong giai đoạn nào? Cô thích anh ta, anh ta có biết không? Cô có từng nói cho anh ta biết chưa? Anh ta trả lời cô như thế nào?"
Trình Ninh cảm thấy chuyện tình cảm này bình thường đều là ông nói gà bà nói vịt, vẫn là nói trắng ra rõ ràng thì tốt hơn, nếu không thì cô cũng không biết Hiểu Mỹ đang nói gì.
Hiểu Mỹ nghe Trình Ninh hỏi như vậy thì mặt hơi đỏ, nhưng với cách trao đổi thẳng thắn thì rõ ràng là rất thích hợp với cô ấy, mặt cô ấy cũng chỉ đỏ lên một lúc: "Anh ấy biết, tôi nói với anh ấy rồi, anh ấy nói tôi còn nhỏ, tôi chỉ bị hiện tượng bên ngoài làm cho hiểu nhầm thôi, sau này sẽ không để ý đến anh ấy nữa."
Trình Ninh: "Hiện tượng bên ngoài? Cái gì gọi là hiện tượng bên ngoài?"
Hiểu Mỹ: "Đúng! Tôi cũng hỏi anh ấy, ngay từ đầu anh ấy không chịu nói, bị tôi cuốn lấy mãi nên mới nói đó là vẻ bề ngoài và tài hoa, vì trước kia tôi từng nói với người khác rằng tôi thích người có bề ngoài đẹp, thật sự có văn hóa, còn phải có thân thể cường tráng nữa, anh ấy nói mấy thứ này thật ra chẳng là gì trước hiện thực."
Trình Ninh: “…”
Cô thật sự không tưởng tượng nổi bộ dạng Kỷ Dương khi bị ép nói ra những lời này với tâm trạng thế nào.
Nhưng mà thật ra cô rất hiểu vì sao Kỷ Dương lại nói như vậy, nhưng lần này lại là hai năm, qua hai năm này, tài hoa và bên ngoài vẫn rất quan trọng.
Cô suy nghĩ, nói: "Được rồi, cô đừng gấp với việc này, gấp thì không xong đâu, tôi tìm xưởng trưởng hỏi thăm một chút rồi nói sau."
Việc này đúng là không gấp được.