Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 419
Cập nhật lúc: 2025-01-05 20:22:12
Lượt xem: 79
Kỷ Dương vừa nhìn thấy biết là người rất tốt, vẻ ngoài ổn, năng lực cao, thái độ làm việc còn rất có trách nhiệm, tính cách cũng không tệ, Trình Ninh còn rất tán thưởng anh, nhưng năng lực làm việc mạnh, làm bạn bè bình thường cũng không tệ, còn thích hợp làm người yêu với người này hay không thì là hai việc khác nhau.
Buổi tối bà nội và Hàn Đông Chí đến nhà đại đội trưởng Hàn Hữu Phúc ăn cơm.
Lúc này mới lan truyền chuyện đính hôn, Trình Ninh cũng không muốn ở nhà đội trưởng ăn cơm, đó đúng là tự đưa mình qua để người ta trêu chọc rồi.
Hàn Đông Nguyên vón không thích đến nhà người khác ăn cơm, đã nói hôm nay sẽ trở về, trong viện thanh niên trí thức sẽ liên hoan nên anh từ chối.
Cho nên hai người và bà nội Hàn và Hàn Đông Chí đến nhà đại đội trưởng, sau đó lại rời đi dưới sự giữ lại nhiệt tình của cả nhà Hàn Hữu Phúc.
Nhìn theo bóng dáng rời đi của hai người, thím La cười nói: "Thím, lúc cháu nhìn thấy Ninh Ninh còn nghĩ tính tình Đông Nguyên hơi dữ, chắc chắc hai người nó không hợp, không ngờ tính tình Đông Nguyên hung dữ như thế mà lại đối xử với Ninh Ninh tốt như vậy... Thấy Ninh Ninh được nuôi tốt như thế, chắc chắn con dâu thím cũng có tính tốt lắm đúng không? Thím đúng là phúc thật đấy!"
Bà nội Hàn cười nói: "Đúng thế đấy"
Trên đường Trình Ninh về đã hỏi Hàn Đông Nguyên về chuyện của Kỷ Dường, nói: "Anh ba, anh có biết kỹ sư Kỷ ở Bắc Thành có người yêu chưa không? Hoặc là thích cô gái nào đó rồi?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Hàn Đông Nguyên nhìn cô, nói: "Em lại hỏi thăm giúp ai thế? Chu Hiểu Mỹ à?"
Trình Ninh tò mò, hỏi anh: "Anh nhìn ra à?"
Nhìn ra cái gì chứ.
Kỷ Dương kia luôn giải quyết việc chung, không có liên quan gì đến mấy nữ thanh niên trí thức, tiếp xúc với Chu Hiểu Mỹ nhiều hoàn toàn là vì công việc mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-419.html.]
Cho nên lúc trước anh phản đối cô ấy dẫn Kỷ Dương chạy khắp đồi núi, đi thăm dò địa hình gì đó là quyết định sáng suốt cỡ nào.
Anh không đáp nên cô không nhận ra điều gì, anh chỉ nói: "Trước kia chưa từng nghe nói qua, nhưng mà anh cũng không quen thân gì với anh ta, nếu em thật sự muốn biết thì anh sẽ đến hỏi trực tiếp."
"Vẫn nên nghe ngóng trước một chút"
Trình Ninh nhíu mày, nói: "Tuổi Kỷ Dương không nhỏ, vẻ ngoài ổn, tính cách không tệ, học thức lại càng được, xuất thân gia đình cũng tốt. Trước kia có người yêu cũng rất bình thường, em không lo lắng anh ta không thích Hiểu Mỹ, em chỉ lo bây giờ anh ta ở bên cạnh Hiểu Mỹ, mấy năm sau trở về thành phố, anh ta và Hiểu Mỹ sẽ phát hiện vấn đề."
Hàn Đông Nguyên liếc nhìn cô một cái.
Có vẻ như cô vẫn rất chắc chắn qua vài năm nữa thì mọi người đều sẽ trở về thành phố.
Rõ ràng với nhiều thanh niên trí thức thì việc trở về thành phố đã gần như tuyệt vọng rồi.
Hàn Đông Nguyên, Liêu Thịnh, thầy Diêu, Kỷ Dương, Trình Ninh, còn có Thẩm Thanh và Tôn Kiện.
Chủ bếp là mấy người đàn ông, Trình Ninh và Thẩm Thanh ngồi trong sân tán gẫu.
Trời còn chưa tối, Thẩm Thanh liếc nhìn bóng dáng mấy người đàn ông bận rộn ở trong phòng bếp, lập tức cười nói với Trình Ninh: "Xưởng trưởng chúng tôi đối xử với cô tốt thật đấy, đúng là không nhìn ra nha, trước kia trước kia chúng tôi nói với xưởng trưởng như vậy, có bản lĩnh như thế nào mới có thể ở chung với anh mà còn có thể ở chung với anh ấy được nữa... Thì ra không cần nhiều bản lĩnh như thế, chỉ cần anh ấy thích cô là được rồi."
Nói xong thì liếc mắt nhìn Trình Ninh một cái, cười nói: “Không phải nói cô không có nhiều bản lĩnh, tôi rất hiếm khi thấy thích và khâm phục một người nào đó từ tận đáy lòng, cô là người duy nhất, nhưng đây là hai việc khác nhau. Tôi chỉ muốn nói, cho nên không cần tốn công tốn sức đi lấy lòng đàn ông, nếu là như vậy thì là anh ta không đủ yêu cô, gả cho người đó cũng không có ý nghĩa gì”.