Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 443
Cập nhật lúc: 2025-01-05 20:24:44
Lượt xem: 61
Bọn họ không biết nhiều chữ lắm, nhưng tiền cùng lương phiếu các loại chữ vé vẫn biết, con số phía sau càng biết.
Chu Đại Thuận cầm lấy danh sách kia, ánh mắt cũng sắp trợn lồi ra.
Mà vợ Chu Đại Thuận lại hô lên với Chu Phác Hòe, bà nói: "Bí thư, ý của ông là gì? Chu Hùng là cháu trai của chúng tôi, chúng tôi nuôi dưỡng... không phải anh ta c.h.ế.t rồi sao... ý của ông là gì, anh ta không chết?"
Ba chữ cuối kia gần giống như là hét lên.
"Làm sao à?"
Chu Phác Hòe cười lạnh một tiếng, nói: "Anh ta không c.h.ế.t các ngươi rất thất vọng sao? Nhanh lên cho tôi, dựa theo danh sách trả lại đồ đạc, cũng giống như tôi đã dặn dò, qua hôm nay còn chưa giải quyết xong, ngày mai đem các ngươi đưa đi lao động cải tạo ở xã!"
Nói xong ông ấy xoay người rời đi.
Ông ấy lười nói nhảm với bọn họ.
Chu Đại Thuận lại xông tới bắt lấy ông ấy, gào to: "Bí thư, bí thư, danh sách này của ông lấy ở đâu ra? Chúng ta là từ chỗ Hùng Tử mang vài thứ về, nhưng nào có tiền với phiếu, ông đem cái xương già này của tôi bẻ ra cũng không tìm ra mấy thứ như vậy..."
"Không có mấy thứ này sao?"
Lúc này Trình Ninh một mực nhìn phía sau cười xen vào nói: "Vậy thì lục soát đi, vừa lúc Chu Hùng đưa cho bí thư một danh sách khác, đó là danh sách năm đó bố mẹ ruột của anh ấy để lại cho, bí thư, không bằng đem ba gian phòng này lục soát thật kĩ càng, nói không chừng không chỉ tìm được mỗi tiền và vé, những thứ khác bọn họ lấy của bố mẹ Chu Hùng cũng nhất định sẽ tìm ra được!"
Lời nói này như khiến cho vợ chồng Chu Đại Thuận sắc mặt đều thay đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-443.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Năm đó bố mẹ Chu Hùng ở trong thành phố làm người giúp việc cho nhà giàu, mỗi lúc sẽ tích cóp một chút, sau khi qua thời điểm chiến tranh, quả thật đúng là lưu lại vài thứ, những thứ này bọn họ đều giấu ở trong nhà, ngoài ra nhiều năm như vậy, tuy nói trong nhà tích góp không nhiều lắm, nhưng thừa dịp rảnh rỗi lên núi lấy chút đồ để đổi tiền mặt với những thanh niên tri thức, cũng vẫn là tiết kiệm chút tiền mặt, cái này, làm sao có thể cho nhiều người như vậy lục soát?
Sắc mặt Chu Đại Thuận liên tục thay đổi, cuối cùng lại là một trận gào khóc. Đại đội bí thư nói xong, chỉ cần đem những thứ có thể trả lại, những tờ tiền mặt kia bọn họ thật sự không có thì tự mình đi tìm Chu Hùng thương lượng, lúc này mọi người mới rời đi.
Ra khỏi cửa nhà vợ chồng Chu Đại Thuận, Chu Phác Hoà thở dài nặng nề.
Một nhà Chu Đại Thuận vẫn là họ hàng của ông.
Bố Chu Hùng đã chơi với ông khi còn bé, bởi vì chút tình cảm này, nên đối xử với Chu Hùng xuất phát từ lòng cảm thông, cho nên nhiều năm như vậy, Chu Hùng làm ra nhiều chuyện như thế, ông ấy vẫn luôn mắt nhắm mắt mở cho qua.
Thật ra không chỉ có ông ấy, những người khác sao lại không phải?
Lại nói đến Trình Ninh.
Trình Ninh xem náo nhiệt xong lập tức vẫy tay với đại đổi trưởng và đại đội bí thư, cùng Hàn Đông Nguyên trở về nhà. Cô còn phải trở về an ủi bà nội Hàn.
Sau những sự việc như này, tâm trạng tốt đẹp của bà nội Hàn khi trở về quê hương đã tụt đi rất nhiều.
Trình Ninh trấn an bà, nói: "Bà nội, đừng lo lắng, cháu không phải không có việc gì sao? Thư ký Từ nói không sai, sau này cháu đi công xã, sân đó chắc hơn sân này nhiều, lại có phòng ở trong nên chuyện như thế này sẽ không xảy ra nữa đâu"
Cô nói như vậy, bà nội Hàn lại càng thấy không ổn.
Chẳng qua bà nội Hàn nhìn Trình Ninh thật sự không chịu ảnh hưởng của việc này, cũng không biết có phải là ảo giác của bà hay không, giống như mặt mày cô còn khoan khoái đôi chút, bà kéo tay cô, quả thật bà không biết nói cái gì cho phải, thầm nghĩ, đứa nhỏ này, lòng sao lại rộng lượng như vậy?