Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 447
Cập nhật lúc: 2025-01-05 20:24:51
Lượt xem: 89
Anh cầm cuộn băng kia, cười lạnh một tiếng, nói, "Cho nên, cô không có bất kỳ cơ hội nói dối với tôi đâu, thật thà nói ra tôi có thể tâm tình tốt thì sẽ miễn cho cô vài năm án tù. Chỉ cần một câu nói dối thôi, cô sẽ được thong thả ở trong ngục từ từ hưởng thụ quãng đời còn lại của mình, không thì ở trong phòng bệnh tâm thần trong tù cũng không tệ đâu."
"Tôi nói!” Cuối cùng Triệu Chi cũng không chịu nổi nữa, cô ta hét lên.
Cô ta biết người trước mặt này có bao nhiêu tâm cơ thủ đoạn cơ chứ.
Anh thực sự có thể đưa cô ta vào bệnh viện tâm thần đấy.
Cô ta bị kinh hãi, sốt cao mấy ngày trời, trạng thái tinh thần cực kỳ bất ổn, lúc này lại bị Hàn Đông Nguyên uy hϊếp đe dọa, làm sao còn chịu đựng được?
"Tôi nói, tôi ói hết... Nhưng tôi không biết hết mọi chuyện, từ khi đi Diệp Loan đại đội mấy tháng nay, tôi đều nằm mơ, tất cả các giấc mơ đều như một"
"Có chúng ta mới vừa xuống nông thôn thời điểm, có lúc ở đại đội Thượng Hàn, còn có sau đó, chuyện của rất nhiều năm sau... Nhưng những giấc mộng này không giống hiện thực, ngay từ đầu tôi còn tưởng rằng do mình quá mong mỏi như thế nên mới mơ như vậy, nhưng sau này càng mơ nhiều tôi mới thấy không đúng cho lắm..."
“Nói vào chuyện chính đi"
Hàn Đông Nguyên ngắt lời cô ta, "Chỉ cần nói cho tôi biết cô mơ thấy cái gì, dùng trình tự thời gian, bắt đầu từ lúc hai người mới xuống thôn"
Anh nói xong lại dừng một chút, nói, "Đám người kia, Chu Hùng chết, còn có tôi vào tù, những thứ này, một chuyện cũng đừng bỏ sót, nói từng chuyện một"
Vân Mộng Hạ Vũ
Hàn Đông Nguyên không nói thêm một câu, mặt Triệu Chi trắng bệch, rõ ràng đang là mùa hè nhưng cô ta lại không ngừng rùng mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-447.html.]
"Được, tôi nói, tôi nói..."
Cô ta như phát bệnh tâm thần, lẩm bẩm nói: "Giấc mơ đầu tiên là từ khi nào, đúng, là từ lúc chúng tôi xuống nông thôn đến đại đội Thượng Hàn, trong giấc mơ của tôi không giống với hiện thực. Trong giấc mơ, lúc chúng tôi xuống nông thôn thì không có Trình Ninh, đoạn đường đến đại đội chỉ có tôi và Mẫn Nhiên, Cố Cạnh Văn và Dương Hồng Binh, khi đó chúng tôi rất hào hứng, rất vui vẻ, bởi vì không có Trình Ninh nên tất cả chúng tôi đều vô cùng hòa thuận, đến đại đội Thượng Hàn mọi người ở chung rất tốt, sau đó anh lái xe đến nhà máy, còn tôi đi vào văn phòng nhà máy"
Nói tới đây cô ta dừng một chút.
Đi vào văn phòng nhà máy, tuy rằng Hàn Đông Nguyên chưa từng có tiếp xúc dư thừa với đồng nghiệp nữ nhưng bởi vì quan hệ công tác nên vẫn luôn có cơ hội tiếp xúc.
Người như Hàn Đông Nguyên, ai mà không thích chứ?
Trong mộng, trái tim cô ta đong đưa giữa Hàn Đông Nguyên và Cố Cạnh Văn, cuối cùng nghiêng về phía Hàn Đông Nguyên.
Chỉ tiếc...
“... Nhà máy sản xuất đồ gỗ tre của chúng ta làm rất tốt, nhưng vào mùa hè một trận lũ quét đã phá hủy tất cả, khi đó địa điểm sản xuất chủ yếu của chúng ta ngoại trừ sân gỗ ban đầu của đại đội, còn dựng lều gỗ tạm thời bên dòng suối, đó là để tiện cho gỗ chặt từ trên núi trực tiếp trôi dạt từ trong suối tới...”
" Vào mùa hè, lũ quét bùng nổ, nước suối tăng vọt, không chỉ phá hủy lều gỗ tạm thời của chúng tôi, mà còn có rất nhiều thôn dân và Thẩm Thanh đều bị. Lúc đó anh vì cứu người nên anh bị tảng đá lớn đ.â.m vào cánh tay phải, trên núi thiếu vật tư thiếu thuốc, chúng ta bị nhốt trên núi hơn mười ngày, cánh tay của anh cứ như vậy phế đi..."
Cho nên cái gọi là giấc mơ của Trình Ninh kia cũng như vậy sao?
Vậy nên ngay từ đầu cô yêu cầu chọn kiến trúc sư làm gỗ chuyên nghiệp, xây nhà xưởng thôi mà cũng muốn thăm dò địa hình, cân nhắc địa điểm. Xây trường học, đắp suối trúng từ chỗ nhà thôn đến ký túc xá công nhân, thi hành “điều lệ phòng chống thiên tai mùa mưa” tận mười dặm tám xa, sửa cống rãnh, phòng sạt lở.