Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 457

Cập nhật lúc: 2025-01-05 20:25:07
Lượt xem: 49

Cô khóc gọi anh ba, song, mỗi lần gọi anh là anh ba, hình như anh hơi khựng lại đôi chút, sau đó bão táp càng trở nên mãnh liệt hơn.

Cô không thể chịu đựng được, nói "từ bỏ", anh nói với cô: "Bé cưng, anh sẽ dịu dàng.”

Người như anh, thậm chí còn dùng tới cả từ ngữ như thế.

Đúng là anh thật sự dịu dàng, kiềm chế sức lực, dịu dàng giày vò cô hết lần này tới lần khác.

Bởi vì đã kiềm chế, mồ hôi trên trán anh nhỏ xuống người cô, cuối cùng cô đưa tay ra nắm lấy tóc anh, khóc gọi là "anh ba", cảm thấy dường như mình đang dập dềnh trôi trên mây, hệt như một bó hoa được buộc chặt, đột nhiên đứt tung ra rơi xuống ngập trời.

Nhưng khi cô cho rằng mọi việc đã kết thúc rồi, sau đó mới biết ấy chỉ là bắt đầu thôi.

Cuối cùng cô cũng kiệt sức, ngất lịm đi trong lồng n.g.ự.c của anh.

Sau đó hình như anh đã cho cô uống một ít nước, cô quá mệt mỏi, hoàn toàn không muốn để ý tới anh, anh bèn trực tiếp đút cho cô uống vài ngụm, chọc cho cô đang ngủ cũng phải tức giận.

Tiếp đó, hình như anh đã lau qua giúp cô một lần.

Lại không biết qua bao lâu sau, cô mới mơ mơ màng màng tỉnh lại.

Bên cạnh anh, trong vòng tay anh.

Trời đã tối, trên bàn thắp đèn dầu hỏa, nhuộm cả căn phòng một sắc vàng mờ tối.

Cô đẩy cánh tay anh ra, hơi cử động, cảm thấy cả cơ thể đều hết sức khó chịu, lập tức có rất nhiều ký ức tràn qua trong đầu.

Cô kìm nén sự tức giận và nỗi sợ hãi, mang tâm trạng đầy phức tạp quay đầu nhìn người bên cạnh.

Anh đã tỉnh rồi.

Không giống như những hình ảnh kia, mồ hôi đầm đìa, khắc chế nhẫn nhịn đến cực điểm mà chỉ làm cho người ta càng thêm kinh hồn bạt vía, lúc này đây anh rất nhẹ nhàng khoan khoái, trên người còn mang theo mùi hương xà phòng nhàn nhạt.

Đã tắm sao?

Anh nhoài người dậy, hỏi cô: "Tỉnh rồi?”

Giọng anh dịu dàng đầy cưng chiều tràn tới từ trong đêm tối.

Trình Ninh đối diện với ánh mắt của anh, những ký ức... Phóng túng càng lúc càng rõ ràng, cũng may mà trời đã tối, bóng đêm cùng với ánh đèn mờ ảo trong phòng luôn có thể phủ thêm một lớp cảm giác an toàn cho tâm lý, khiến cho sự mập mờ và phóng túng kia không quá làm cho người ta hoảng loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-457.html.]

Nhưng cô vẫn không được tự nhiên mở mắt ra "Ừ" một tiếng, mà khi vừa lên tiếng thì lại phát hiện, cổ họng rất không thoải mái, giọng nói cũng có hơi khàn khàn...

Hàn Đông Nguyên đã ngồi lên, một tay đỡ cô dậy, tay kia lấy chiếc ly sứ từ trên tủ đầu giường, cầm đến trước mặt cô, nói: "Uống chút nước đi.”

Trình Ninh không muốn để ý tới anh, nhưng cổ họng thật sự không thoải mái, đành đưa tay lấy ly sứ, anh lại nói: "Để anh đút cho em.”

Vẫn dịu dàng như vậy.

"Không cần.”

Trình Ninh từ chối, nhưng anh đã đặt ly sứ đến bên môi cô, tay kia cầm lấy cánh tay cô từ phía sau, để tay cô chỉ chạm vào đáy ly.

Trình Ninh thật sự cũng không có sức nữa, không để ý tới anh, cầm tay anh uống hai ngụm, lành lạnh ngọt ngọt, dĩ nhiên vẫn là nước đường nhàn nhạt, nhưng lại không giống thế, rất dễ uống, nước chảy thẳng vào cổ họng.

"Anh thêm đường à?”

Cô hỏi anh.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Nước lê tuyết”. Anh nói: "Anh nhớ khi còn nhỏ em rất thích uống”

Trình Ninh: Khi còn nhỏ sao?

Hình như đúng là có chuyện đó, thật ra thì chính cô cũng không nhớ rõ lắm.

Bởi vì nói đến những việc khi còn bé, cơn tức giận trong lòng cô đã hơi dịu đi chút ít.

Cô uống thêm vài ngụm nữa rồi đẩy cốc ra.

Anh lại hỏi cô: "Em có đói không? Anh làm gì đó cho em ăn nhé, mì, trứng chần, hay em có muốn ăn gì không?”

Uống xong nước lê tuyết, cổ họng cũng dễ chịu hơn đôi chút, hình như đúng là có hơi đói bụng.

Cô hỏi anh: "Mấy giờ rồi?”

Hàn Đông Nguyên với tay cầm đồng hồ đeo tay đặt trên bàn, nhìn một cái, nói: "Mười một giờ rưỡi.”

Mười một giờ rưỡi...

Trình Ninh ngẩn người.

Loading...