Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 462

Cập nhật lúc: 2025-01-06 19:43:27
Lượt xem: 89

Viết kế hoạch sản xuất, kế hoạch đào tạo, kế hoạch bán hàng, phỏng vấn công nhân, tuyển người trang trí và dọn dẹp nhà máy, liên hệ với Bắc Thành mua lô công cụ và máy móc sản xuất đầu tiên, đồng thời thị sát cơ sở nguyên liệu. Nói là nhàn nhã nhưng kỳ thật còn bận rộn hơn lúc ở trên núi mấy lần.

Trình Ninh lập lịch trình những ngày quan trọng của xưởng nội thất cho anh.

Hàn Đông Nguyên cầm lên nhìn rồi ném sang một bên, nói với Trình Ninh: “Ngày 1 tháng 8, nhóm công nhân đầu tiên bắt đầu tiến hành huấn luyện sản xuất, hôm nay là ngày 15 tháng 7, Trình Ninh, em có cần phải gấp đến vậy không?”

Anh về quê mở một nhà máy chỉ vì mùa hè nắng nóng anh không muốn xuống ruộng, nhưng bây giờ ngày nào cũng cày như trâu như ngựa, đi trồng trọt tính ra còn sướng hơn.

Đến mức đó ư?

Trong tháng 8, họ có việc khác phải làm.

Trình Ninh cười, đưa tay nhéo mặt anh một cái, nói: "Có vậy anh cũng kêu gấp?”

Nghĩ lại kiếp trước anh là một kẻ cuồng công việc, chỉ một cái nhà máy như vậy có lẽ phải hoàn thành trong một tuần, ép người ta làm việc hết công suất.

Bây giờ đã gần hai tháng rồi mà anh vẫn than nhanh, cứ giả bộ đi.

Nhưng cô mới véo mặt anh, đã bị anh kéo lại ôm ngồi trên đùi.

Trình Ninh đỏ mặt, đẩy anh: “Anh làm gì vậy, sắp trưa rồi, chị Đông Mai và Liêu Thịnh sắp về ăn cơm trưa.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Lông mày Hàn Đông Nguyên không hề nhúc nhích, nói: “Về thì về, có phải họ chưa từng nhìn thấy đâu.”

Cúi đầu nói với cô: "Tháng tám chúng ta về nhà đính hôn trước, nếu dì Trình đồng ý, chúng ta sẽ đi lấy giấy chứng nhận”

Nói xong dừng một lát rồi tiếp: “Em cũng biết không kết hôn mà còn lêu lổng với anh như vậy thật chẳng ra thể thống gì đúng không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-462.html.]

Trình Ninh: “…”

Cô hoàn toàn không muốn thảo luận về chủ đề này, chỉ đưa tờ giấy kia cho anh và nói: "Anh xem nhanh lên, chiều nay nói rõ mọi chuyện với với Liêu Thịnh và chị Đông Mai. Sáng mai chuyển hết đồ lên núi với em, tiện thể cử thêm người sang hỗ trợ, thế thì anh không cần phải vất vả như vậy.”

Cô thực sự không ngờ người này lại như thế.

Đánh đổ mười mấy năm hiểu biết, không, là mấy chục năm hiểu biết của cô đối với anh.

Xin hỏi, giờ cô trả hàng được không?

Trình Ninh muốn trả hàng, không, trả người, đó cũng chỉ là suy nghĩ.

Mặc dù Hàn Đông Nguyên này đôi lúc hơi điên, không anh rất điên và quá bám người, nhưng nhìn chung Trình Ninh vẫn rất thích.

Hơn nữa rất dễ xài, cô không hề nói đùa. Cô thích gì, muốn làm gì, cho dù cô nói ra hay không nói ra, anh đều có thể làm được, cô không cần phải nhọc lòng vì chuyện đó.

Đôi khi cô không muốn anh như vậy, nói với anh: "Anh mà cứ vậy hoài sẽ chiều hư em”

Anh nói: “Hư thì hư đi, dù sao anh cũng thích, em tốt nhất là không thể rời khỏi anh.”

Trình Ninh còn có thể nói gì?

Thấy anh không có hứng thú với việc mở xưởng, cô suy nghĩ một lát rồi nói: “Anh ba, lúc mới mở nhà máy, đây là khoảng thời gian bận rộn nhất. Bây giờ anh đột nhiên nói với cô em là sắp đính hôn rồi lại kết hôn, cô nhất định sẽ không đồng ý. Trước khi về quê em hứa với bà ấy mấy năm nữa tạm không yêu đương, càng đừng nói đến chuyện kết hôn, chỉ cần có chỉ tiêu gì đó thì em trở lại thành phố ngay."

" Nhưng giờ em mới xuống nông thôn được nửa năm đã đòi đính hôn kết hôn với anh, cô chắc chắn không đồng ý đâu. Chi bằng điều hành nhà máy cho tốt, lúc đó em chịu trách nhiệm thiết kế, bán hàng và theo dõi nhà máy, phần lớn thời gian có thể sống ở Bắc Thành, sau này chúng ta đề cập đến chuyện này, cô sẽ không cho rằng quyết định của chúng ta quá hấp tấp hoặc bốc đồng, vậy thì dễ chấp nhận hơn.”

Với sự đa mưu túc trí của Hàn Đông Nguyên, sao anh lại không biết chuyện này không nên vội vàng được chứ?

Nhưng anh không muốn đợi lâu hơn nữa.

Loading...