Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 465
Cập nhật lúc: 2025-01-06 19:43:32
Lượt xem: 58
Đám trẻ lấy tay che đầu, đội mưa vội vã chạy về nhà, dân làng cũng vui ra mặt.
Bởi vì trên núi rất hiếm khi mưa, mưa đến hoa màu phát triển tươi tốt, vì vậy trẻ em và dân làng đều rất vui mừng, Nhưng tâm trạng của Trình Ninh lại rất phức tạp.
Do đường núi lầy lội trơn trượt, nhất là đường từ núi vào xã phải qua nhiều đoạn dốc, thời tiết mưa giông như vậy chắc chắn không thích hợp cho việc đi lại.
Lúc trước cô đã từng phân vân, khoảng thời gian này có nên ở lại núi hay không, cô rất muốn làm thế, nhưng rất sợ chuyện kiếp trước lại xảy ra, cô không muốn mang cánh tay của Hàn Đông Nguyên ra đánh cược...
Bây giờ cô không cần phân vân nữa, bởi vì rất có thể sẽ không đi được.
Cô thở phào nhẹ nhõm nhưng đồng thời cũng sợ hãi vô cùng.
Và nỗi lo lắng này ngày càng trở nên dữ dội hơn khi mưa to liên miên mấy ngày chưa dứt.
Chạng vạng tối, Trình Ninh nhìn sấm sét ầm ầm ngoài cửa sổ, nhìn thôn dân cầm ô xuyên qua màn mưa, rời khỏi xưởng và trở về nhà sau giờ làm việc, tâm trạng căng thẳng không yên.
Hàn Đông Nguyên ôm lấy cô từ phía sau, nói: "Đừng lo, em đã làm hết những gì có thể làm rồi. Thời gian này nếu em không yên tâm, không bằng ở bên anh 24/24 nhé?”
Trình Ninh lắc đầu.
Vấn đề là cô không biết chính xác thời điểm trận lũ quét xảy ra.
Từ cơn mưa trắng trời đầu tiên, Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên đã xin đại đội trưởng gõ chiêng trống, chỉ cần trời mưa bão, dân làng không cần phải ra ngoài trời mà cứ ở lại làm việc trong kho chứa gỗ hoặc xưởng chế phẩm.
Người lớn phải nghiêm khắc trông coi con cái trong nhà, không được xuống suối chơi đùa bơi lội, không cho người dân ra suối giặt đồ, rửa rau. Nếu có nhu cầu sử dụng nước, ngày nào người trong thôn cũng xếp thành hàng dài, vài thôn dân cùng đi bên suối gánh nước.
Đội trưởng và thư ký đại đội kỳ thật cũng không quá coi trọng, nhưng Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh không giống những người khác, họ không thường trú trên núi, bây giờ chỉ về ở mấy ngày. Phiền thì đúng là hơi phiền, nhưng cũng chả sao cả, hơn nữa để đám trẻ đùa nghịch bên suối trong thời tiết này đúng là rất dễ xảy ra chuyện Nhưng dù có sắp xếp chặt chẽ đến đâu, vẫn luôn có người cảm thấy thỉnh thoảng ra ruộng rau bên suối hái rau giặt giũ cũng không sao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-465.html.]
Nhất là khi trời quang đãng tạm ngớt mưa.
Mưa to liên tục mấy ngày, mực nước ở suối Đông Sơn chảy qua thôn Hàn càng ngày càng cao, trái tim Trình Ninh cũng càng lúc càng siết chặt.
Ngày 23 tháng 7, nhác thấy sắp cuối tháng, tay Trình Ninh chậm rãi lướt qua bản đồ thôn hộ mà Kỷ Dương vẽ trên bàn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trên bản đồ có hơn mười hộ được đánh dấu đỏ, còn nhiều hộ khác đánh dấu vàng.
Dựa vào trí nhớ kiếp trước của cô cùng với phân tích của Kỷ Dương, mười mấy hộ đánh dấu đỏ kia chắc chắn sẽ bị lũ quét cuốn đi, những hộ bị đánh dấu vàng sẽ bị ảnh hưởng, nhưng khá hơn một chút, dù sao nhà cửa vẫn còn nguyên vẹn sau cơn lũ quét.
Hàn Đông Nguyên từ bên ngoài đi vào, thấy Trình Ninh lại xem bản đồ thì tiến lên hỏi: "Cần họ dọn ra không?”
Mấy ngày nay Trình Ninh mặt ủ mày chau, tinh thần không thuộc, hắn tự nhiên là thập phần đau lòng.
Trình Ninh mấy ngày nay liên tục cau mày, đầu óc không tập trung nổi nên anh tất nhiên là đau lòng cực kỳ.
Nhưng tác dụng của lời khuyên trong chuyện này cũng rất hạn chế, anh chỉ có thể cố gắng hết sức giúp cô làm mọi việc cô muốn làm.
"Ừ.”
Trình Ninh ngẩng đầu nhìn anh, hỏi: "Anh vừa đi đâu thế? Đừng nói là đến suối nhé?”
“Không.”
Anh đưa tay chạm vào cô, nói: "Anh vừa đến xưởng một chuyến, em yên tâm, anh có đi đâu cũng sẽ nói trước cho em biết”
Mấy ngày gần đây anh luôn có thể nhìn thấy tâm trạng bất an và nôn nóng của cô nên anh đương nhiên không nỡ để cô lo lắng cho mình nữa.
Trình Ninh hơi thẹn thùng.